Not seeing a Scroll to Top Button? Go to our FAQ page for more info.

7 thg 1, 2014

Trái tim đá - Bảo Nhung - P6 - Hết

Lam mặc một chiếc váy trắng dài tới gót. Cô búi tóc cao lên trên đỉnh đầu và thoa một chút son lên môi. Giờ thì trông cô như một cô thiếu nữ hiền dịu, thơ ngây. Kha đã thốt lên khen ngợi:
_ Em hợp với màu trắng quá. Vậy mà anh tưởng em chỉ mặc toàn đồ đen! Em đẹp thật!
Lam chỉ cười. Cô nắm tay anh, bước lên xe. Kha sẽ đưa cô đến gặp mặt gia đình và cô tin họ sẽ nhận ra cô, một thời làm điên đo con trai của của họ. Vậy thì cô sẽ ra sao đây? Hứng chịu mọi lời xỉ vả hay những cái nhìn lạnh lùng? Liệu Kha có đỡ nổi cho cô không? Lam nửa mong Kha sẽ giúp cô nửa lại không. Có gì đó đang kêu gào ngăn cấm cô, đe doạ cô. Thật lạ! Cô thấy bứt rứt và lo sợ. Giá có Phương ở đây... Không! Phương là kẻ đáng ghét nhất thế giới, cần phải quên ngay, quên mãi mãi...

Trái tim đá - Bảo Nhung - P5

Phương phẩy tay khi một cô gái tỏ ý muốn nhảy với anh. Anh đứng dậy, đi về phía Vương. ánh mắt Lam kín đáo dõi theo bước chân bình thản của anh. Lòng cô chợt thấy hụt hẫng vô cùng. Nếu bây giờ anh biết cô là Lam thì anh có khinh không? Chắc là có rồi... Anh chẳng từng yêu thích sự thơ ngây của Lam đó sao? Anh lại chuộng sư thuỷ chung nữa...
_ Huyền, em sao thế?
Huyền giật mình, cô thoáng bối rối trước cái nhìn dò xét của Kha. Cô ấp úng:
_ Không... có gì đâu! à, anh Kha vào đấy... tình hình gia đình thế nào?
Kha che giấu ánh mắt oán hận, anh thở dài:
_ Bình thường... Ba mẹ vẫn còn buồn về chuyện xưa... Anh trai dù tập vật lý trị liệu nhưng cơ hội trở lại bình thường mong manh lắm.
Lam quay đi chỗ khác. Nỗi ân hận lại day dứt tâm can. Vũ Nam ngày xưa ấy... lẽ ra anh đã có một cuộc sống trọn vẹn hơn nhiều.

Trái tim đá - Bảo Nhung - P4

Cả bọn dành ngày chủ nhật để về thăm bà ngoại Xuyên ở Thanh Hà. Trời có vẻ nắng gắt vào giữa trưa nhưng buổi sáng thì mát và có gió nhẹ. Ngồi sau Thủy, Lam hích mũi lên để ngửi khí trời. Tâm hồn cô được trãi rộng và thấy thanh thản lạ lùng. Dường như lâu lắm Lam phải bó mình vào những khuôn khổ tính cách xa lạ, giờ cô trở về với con người thực. Thấy hạnh phúc qúa. Giá Phương ở đây, anh sẽ không còn thấy cô bé Lam trơ trọi nữa...
Lam nhìn thấy những cây vi đỏ rực, nặng trĩu. Thuỷ thốt lên:
_ Chà! Đẹp qúa! Ngon qúa!

Trái tim đá - Bảo Nhung - P3

P3

Phương cho xe vào ga ra, rồi mệt mỏi đi lên nhà. Chú anh đã về, ông ngồi ở salong xem ca nhac. Chú anh đặc biệt là mê nhạc vàng. Vì thế nhà toàn đĩa các thứ nhạc buồn, nỉ non đó. Phương và cậu em họ không bao giờ đụng vào đống đó, có muốn nghe cả hai toàn dùng đầu đĩa tại phòng mình. Phương toan cất tiếng chào thì chú đã lên tiếng trước:

_ Chú vừa nhận điện của bố cháu đầy! Ông muốn cháu về Hà Nội ngay...

Trái tim đá - Bảo Nhung - P2

P2

Lam lại nhận được một bưu thiếp, lời ghi vẻn vẹn như lần trước . Lần nay, Lam cũng nhét luôn vào túi, không một câu bình luận. Thuỷ tò mò hơn rất nhiều, cô ngồi suy đoán mà không ra. Cô không thêt ngờ Lam có thể thản nhiên đến thế! Con người lạnh lùng chăng ?

Lam học tiến bộ vượt bậc tất cả các môn. Môn Toán thì hình như Quân và Xuyên kém hẳn một nước. Quân và Xuyên không bực nhưng lũ bạn tôn sùng 2 đứa bực ra mặt. Nhất là tên công tử bột hiếu chiến tên Bình. Thằng này luôn nhìn Lam với con mắt miệt thị và tức tối. Nếu không vì Lan suốt ngày kè kè bên Quyền thì nó đã cho người đánh Lam một trận. Cái thằng chỉ công nhận Quân và Xuyên là nhất thôi ! Nó vận động các bạn xa lánh Lam. Lam biết nhưng vẫn im lặng. Bình là đồ con trai bỏ đi !

Trái tim đá - Bảo Nhung - P1

P1.Nước Mắt Của Đá 

"Bất kể người con gái nào mang trong tim mình một trái tim đá đều không bao giờ có tình yêu thật sự. Trái tim đá biết bao giờ nở hoa?"

Buổi sáng, không khí ồn ào và bụi bặm. Thành phố Hải Dương tuy còn nghèo nhưng vẫn là một thành phố đông đúc. Mà trời vào thu cũng không thể trong xanh như cái thời xưa được nữa. Đôi khi sự phát triển của con người cũng làm hại con người không ngờ. 
Blog liên quan : Blog zing | Blogspot | Blog tiếng anh | Facebook
Copyright © 2011 - 2014. Thuy trinh's blog - All Rights Reserved