Việt Nhân Ca là
một bài ca dao lưu truyền ở nước Sở thời Xuân Thu.
Kim
tịch hà tịch hề?
Khiên chu trung lưu,
Kim nhật hà nhật hề?
Đắc dữ vương tử đồng chu.
Mông tu bị hảo hề,
Bất tý cấu sỉ.
Tâm kỷ phiền nhi bất tuyệt hề,
Đắc tri vương tử.
Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi,
Tâm duyệt quân hề quân bất tri.
Khiên chu trung lưu,
Kim nhật hà nhật hề?
Đắc dữ vương tử đồng chu.
Mông tu bị hảo hề,
Bất tý cấu sỉ.
Tâm kỷ phiền nhi bất tuyệt hề,
Đắc tri vương tử.
Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi,
Tâm duyệt quân hề quân bất tri.
(Dịch
: Bài ca của người Việt
Đêm
nay đêm nào chừ,
Đưa thuyền theo dòng.
Hôm nay hôm nào chừ,
Được cùng vương tử thuyền chung.
Xấu hổ làm sao chừ,
Người không mắng mỏ.
Lòng muộn phiền mà không dứt chừ,
Được quen vương tử.
Núi có cây chừ cây có cành,
Lòng mến chàng chừ chàng biết chăng.
Đưa thuyền theo dòng.
Hôm nay hôm nào chừ,
Được cùng vương tử thuyền chung.
Xấu hổ làm sao chừ,
Người không mắng mỏ.
Lòng muộn phiền mà không dứt chừ,
Được quen vương tử.
Núi có cây chừ cây có cành,
Lòng mến chàng chừ chàng biết chăng.
Điệp
luyến hoa dịch)
Hai nước
Sở , Việt ở cạnh nhau, em cùng mẹ của Sở vương là Ngạc Quân Tử du thuyền trên
sông, cô gái người nước Việt chèo thuyền hát một bài ca biểu thị lòng mến mộ
ông. Bài thơ được cô lái thuyền hát bằng tiếng Việt, nhưng ông dù không hiểu
tiếng Việt mà nghe lời hát lấy làm yêu thích, nhờ người dịch sang tiếng Sở,
chính là bài ca ở đây. Ngạc Quân Tử hiểu được càng vui mừng cởi áo gấm khoác
lên người cô gái.
(Theo
"Thuyết uyển", thiên "Thiện thuyết")
Từ đó Việt Nhân Ca trở thành bài hát để các cô gái thổ lộ
tình cảm của mình .
Nguồn thivien.net
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét