1.Tiếu ngạo giang hồ
Nhậm Doanh Doanh
Nhậm Doanh Doanh là nữ giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo, con gái duy
nhất của Nhậm Ngã Hành, được người trong giáo phái này kính trọng gọi là Thánh
cô.
Thánh cô Nhậm Doanh Doanh được xem là hiện thân của
tất cả mỹ nhân hoàn hảo nhất mà Kim Dung từng miêu tả.
Nàng không chỉ có dung mạo
quyến rũ, võ công cao cường, mưu trí hơn người mà còn đáng quý ở phẩm chất đức
hạnh trong tâm hồn.
Có lẽ Kim Dung đã đem hết tâm lực của mình ra để xây dựng nhân vật
Nhậm Doanh Doanh: một nhân vật nữ tươi đẹp trong sáng, giỏi âm nhạc, võ công
cao cường, mưu trí sâu sắc, cai trị bọn bàng môn tả đạo bằng trái tim thép
nhưng rất mẫn cảm với tình yêu và sống với tình yêu bằng trái tim dịu dàng vô kể.
Nhậm Doanh Doanh có một tâm hồn kiên định, công bằng
nhưng cũng rất mực nhạy cảm, lãng mạn và giàu tình thương. Nàng dành cho Lệnh Hồ
Xung thứ tình yêu thuần khiết như ngọc, trong sáng như pha lê.
Nhạc Linh San
Nhạc Linh San là con gái duy nhất của vợ chồng Nhạc Bất Quần, Ninh
Trung Tắc, nàng lớn lên ở cùng với phái Hoa Sơn và thường được mọi người gọi là
Tiểu sư muội.
Nhạc Linh San là hình mẫu của một thiên kim tiểu thư con nhà võ, được chiều chuộng và rất hiếu thắng. Cô xuất hiện với bộ mặt xinh đẹp và đôi mắt to tròn của một cô gái trong sáng, hồn nhiên, nghịch ngợm và thông minh.
Nhạc Linh San là hình mẫu của một thiên kim tiểu thư con nhà võ, được chiều chuộng và rất hiếu thắng. Cô xuất hiện với bộ mặt xinh đẹp và đôi mắt to tròn của một cô gái trong sáng, hồn nhiên, nghịch ngợm và thông minh.
Nghi Lâm
Nghi Lâm là một ni cô đi tu trong chùa,
là đệ tử của phái Hằng Sơn (trên dãy Bắc nhạc Hằng Sơn ở tỉnh Sơn Tây, Trung
Quốc). Nghi Lâm có cha là một hòa thượng (pháp danh là Bất Giới), mẹ là một ni
cô (không rõ tên). Theo lời kể của Bất Giới – cha của Nghi Lâm, trước đây ông ta
là một đồ tể. Ông gặp mẹ của Nghi Lâm, lúc đó bà là một ni cô, và đã ngay lập
tức đem lòng yêu ni cô này. Sau nhiều lần theo đuổi, ni cô này vẫn từ chối tình
yêu của ông vì cho rằng Bồ Tát sẽ trừng phạt, đày bà xuống 18 tầng địa ngục nếu
phá giới. Và thế là Bất Giới đã tình nguyện xuất gia làm hòa thượng để được
cưới ni cô, với quan điểm: nếu thế thì ông sẽ cùng với bà gánh chịu hình phạt
của Bồ Tát (vì ông cũng là đệ tử nhà Phật). Kết quả của tình yêu này là Nghi
Lâm.
Hai vợ chồng Bất Giới vừa tu hành, vừa
sống hạnh phúc bên nhau. Nhưng chớ trêu thay, bà vợ ni cô của Bất Giới lại là
một người có máu ghen đặc biệt. Khi nhìn thấy chồng mình đang ôm con gái nói
chuyện với một người phụ nữ khác (suy luận theo lời kể của Bất Giới thì chính
là Ninh Trung Tắc, vợ của Nhạc Bất Quần, sư mẫu của Lệnh Hồ Xung), bà đã ngay
lập tức bỏ chồng và con gái nhỏ đi biệt tích, chỉ để lại một dòng chữ Đây là kẻ
tham dâm hiếu sắc, vô tình bạc nghĩa nhất thiên hạ. Bất Giới đã gửi con gái ở
Hằng Sơn, lang thang khắp nơi tìm vợ nhưng vô vọng. Sau này, nhờ Lệnh Hồ Xung
giúp đỡ, hai vợ chồng ông đã được đoàn tụ. Chính vì được gửi ở Hằng Sơn nên
Nghi Lâm đã vô tình theo con đường của cha mẹ – trở thành một đệ tử Phật gia.
Lam Phượng Hoàng
Lam Phượng Hoàng là một “nữ bác sĩ” được xây dựng trong Tiếu ngạo giang hồ của nhà văn Kim Dung. Cô vốn là người thuộc dân tộc vùng Miêu Cương, vùng Vân Nam lãnh thổ Trung Quốc, giáo chủ của Ngũ độc giáo. Nghe tiếng
chàng trai Lệnh Hồ Xung đã trở thành tình nhân của Thánh cô Nhậm Doanh Doanh, Lam Phượng Hoàng dẫn một bọn nữ đệ tử, vượt dòng Hoàng Hà tìm
Lệnh Hồ Xung.
Gặp nhau trên Hoàng Hà, Lam Phượng Hoàng chẩn bệnh cho Hồ Xung ngay và biết chàng này mất rất nhiều máu, lại bị mất hết công lực do bị nội thương trầm trọng. Viên “nữ bác sĩ” hoang dã này đã thực hiện phép truyền máu cho Lệnh Hồ Xung: kêu bọn nữ đệ tử đến, vén váy đặt đỉa vào cho đỉa hút máu rồi lấy dụng cụ gắp từng con đỉa ấy vào tĩnh mạch Lệnh Hồ Xung, thoa một chút thuốc vàng vàng vào thân đỉa để đỉa nhả máu ra. Quả nhiên sau khi được tiếp máu, sắc mặt Lệnh Hồ Xung hồng hào hẳn lên.
Tác giả Kim Dung đã mô tả hình dạng viên “nữ bác sĩ” này khá đẹp, mặc chiếc áo màu lam có in hoa hồng trắng sắc sỡ, nụ cười quyến rũ và tiếng nói thánh thót khiến ai nghe qua cũng phải rung động. Cô gọi Lệnh Hồ Xung mà những nam đệ tử khác của phái Hoa Sơn cứ ngỡ cô gọi mình; tim họ đập thình thịch trong lồng ngực! Cho đến khi nhìn thấy mắy cặp đùi trắng đẹp của bầy tiên nữ Ngũ độc giáo thì cả bọn hả họng, líu lưỡi.
Gặp nhau trên Hoàng Hà, Lam Phượng Hoàng chẩn bệnh cho Hồ Xung ngay và biết chàng này mất rất nhiều máu, lại bị mất hết công lực do bị nội thương trầm trọng. Viên “nữ bác sĩ” hoang dã này đã thực hiện phép truyền máu cho Lệnh Hồ Xung: kêu bọn nữ đệ tử đến, vén váy đặt đỉa vào cho đỉa hút máu rồi lấy dụng cụ gắp từng con đỉa ấy vào tĩnh mạch Lệnh Hồ Xung, thoa một chút thuốc vàng vàng vào thân đỉa để đỉa nhả máu ra. Quả nhiên sau khi được tiếp máu, sắc mặt Lệnh Hồ Xung hồng hào hẳn lên.
Tác giả Kim Dung đã mô tả hình dạng viên “nữ bác sĩ” này khá đẹp, mặc chiếc áo màu lam có in hoa hồng trắng sắc sỡ, nụ cười quyến rũ và tiếng nói thánh thót khiến ai nghe qua cũng phải rung động. Cô gọi Lệnh Hồ Xung mà những nam đệ tử khác của phái Hoa Sơn cứ ngỡ cô gọi mình; tim họ đập thình thịch trong lồng ngực! Cho đến khi nhìn thấy mắy cặp đùi trắng đẹp của bầy tiên nữ Ngũ độc giáo thì cả bọn hả họng, líu lưỡi.
2.Anh hùng xạ điêu
Hoàng Dung
Hoàng Dung là nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết Anh hùng xạ điêu, ngoài ra, cô cũng xuất hiện trong
tác phẩm Thần điêu hiệp lữ.
Hoàng Dung vô cùng xinh đẹp nhưng võ công rất cao, trên người lại mặc Nhuyễn vị giáp khiến cho những kẻ háo sắc không thể đến gần. Môn võ công nổi tiếng của nàng là Đả cẩu bổng pháp.
Nét đẹp nổi bật ở Hoàng Dung chính là trí tuệ siêu phàm, thông minh nhanh trí, lắm mưu nhiều kế không thua bất cứ bậc nam tử nào. Cô luôn ở bên cạnh hỗ trợ cho Quách Tĩnh từ khi 2 người còn phiêu bạt giang hồ.
Thành tích lớn nhất của Hoàng Dung là bảo vệ thành Tương Dương trước sự xâm lăng của người Mông Cổ. Khi thành Tương Dương thất thủ, nàng và gia đình đã tự vẫn.
Hoàng Dung vô cùng xinh đẹp nhưng võ công rất cao, trên người lại mặc Nhuyễn vị giáp khiến cho những kẻ háo sắc không thể đến gần. Môn võ công nổi tiếng của nàng là Đả cẩu bổng pháp.
Nét đẹp nổi bật ở Hoàng Dung chính là trí tuệ siêu phàm, thông minh nhanh trí, lắm mưu nhiều kế không thua bất cứ bậc nam tử nào. Cô luôn ở bên cạnh hỗ trợ cho Quách Tĩnh từ khi 2 người còn phiêu bạt giang hồ.
Thành tích lớn nhất của Hoàng Dung là bảo vệ thành Tương Dương trước sự xâm lăng của người Mông Cổ. Khi thành Tương Dương thất thủ, nàng và gia đình đã tự vẫn.
Mục Niệm Từ
Mục Niệm Từ là một nhân vật phụ trong tiểu thuyết Anh hùng xạ điêu, bà là con nuôi Dương Thiết Tâm, đệ tử của Hồng Thất Công và là mẹ của Dương Quá.
Vốn xuất thân từ gánh mãi võ kiếm sống trên đường nhưng Mục Nhiệm Từ là một cô gái rất hiếu thuận, trọng đạo lý, biết sống trọn tình. Vì người mình yêu, cô không quản lặn lộn thân gái dặm trường, âm thầm theo sát để bảo vệ cho người yêu, thậm chí còn can đảm xông pha bao khó khăn để cứu Dương Khang.
Hoa Tranh
Công
Chúa Hoa Tranh là một nhân vật phụ trong truyện anh hùng xạ điêu của Kim Dung.
Nàng là con gái út của Thành Cát Tư Hãn và Quang Hiếu Hoàng Hậu Bột Nhĩ Thiếp.
Nàng khi nhỏ lớn lên từ sa mạc nên bắn cung khá giỏi. Nàng làm bạn của Quách Tĩnh từ thủa niên thiếu cũng như anh trai Đà Lôi của nàng. Năm Quách Tĩnh 18 tuổi, do lập công nhiều nên được Thành Cát Tư Hãn quý mến và muốn gả công chúa Hoa Tranh cho chàng phong chàng làm Kim Đao Phò Mã. Nhưng vì Quách Tĩnh còn phải trả thù cho cha và cuộc hẹn 18 năm nên cuộc hứa hôn tạm hoãn.
Công chúa Hoa Tranh rất yêu Quách Tĩnh nhưng
chàng thì chỉ coi nàng là em gái và sau này lại yêu quý Hoàng Dung và hình bóng
nàng dần dần phai nhạt. Khi đến Ngưu Gia Thôn gặp Dương Khang và Dương Khang
bịa đặt là Quách Tĩnh đã bị Đông Tà Hoàng Dược Sư giết chết nên rất đau buồn và
liều mình tự vẫn may là được Đà Lôi ngăn lại. Sau đó nàng gặp lại Quách Tĩnh.
Hoàng Dược Sư tức giận bảo chàng phải giết Hoa Tranh nhưng chàng suy đi nghĩ
lại thấy đại trượng phu đã hứa là làm thì thề cưới hoa Tranh. Hoàng Dược Sư ra
tay muốn giết nàng nhưng nàng được Hoàng Dung cứu giúp.Nàng khi nhỏ lớn lên từ sa mạc nên bắn cung khá giỏi. Nàng làm bạn của Quách Tĩnh từ thủa niên thiếu cũng như anh trai Đà Lôi của nàng. Năm Quách Tĩnh 18 tuổi, do lập công nhiều nên được Thành Cát Tư Hãn quý mến và muốn gả công chúa Hoa Tranh cho chàng phong chàng làm Kim Đao Phò Mã. Nhưng vì Quách Tĩnh còn phải trả thù cho cha và cuộc hẹn 18 năm nên cuộc hứa hôn tạm hoãn.
Sau này ở Mông Cổ vì biết Quách Tĩnh cùng Lý Bình sắp về Nam, vì muốn giữ chàng ở lại, nàng đã báo cho Thành Cát Tư Hãn biết mẹ con họ đã mở mật lệnh cẩm nang mà cha nàng đã giao cho Quách Tĩnh. Thành Cát Tư Hãn mang Lý Bình ra ép Quách Tĩnh phải nhận đi đánh Đại Tống, Lý Bình không chịu nghe theo và đã tự vẫn. Quách Tĩnh được Đà Lôi và Triết Biệt tha cho bỏ về Trung Nguyên và theo Hoàng Dung. Khi quân Mông Cổ chuẩn bị tấn công thành Tương Dương vì biết chàng tinh trung vì nước nên đã liều chết báo tin. Sau này nàng về Tây Vực sống cùng huynh trưởng Truật Xích ở tây Vực. Còn Quách Tĩnh thì sau này Lấy Hoàng Dung sinh được ba người con là Quách Phù, Quách Tương và Quách Phá Lỗ.
Mai Siêu Phong
Mai Siêu Phong
tên thật là Mai Nhược Hoa, từ nhỏ sống trong vòng tay thương yêu của bố mẹ,
nhưng rồi phụ mẫu qua đời, côi cút một thân một mình bị kẻ xấu chà đạp và khinh
khi. Nàng ta đựoc Đông Tà Hoàng Dược Sư ra tay nghĩa hiệp cứu vớt và thu nhận
làm đệ tử, đổi tên là Mai Siêu Phong và dạy võ công của Đào Hoa Đảo. Cuộc đời
Mai Siêu Phong lẽ ra đã oai nghiêm trở thành đệ tử danh môn, người người ngưỡng
mộ nếu không có Trần Huyền Phong xen vào cuộc đời nàng. Trần Huyền Phong là đại
đệ tử của Đông Tà, võ công cao nhất trong số các đệ tử, phong cách khí độ hiên
ngang, dáng người vạm vỡ, tuấn tú. Chàng và tiểu sư muội đem lòng yêu nhau và
lén lút kết nghĩa vợ chồng với nhau, tình cảm vô cùng thắm thiết. Sợ thầy phát
hiện, họ đã lén bỏ trốn và lấy trộm Cửu Âm Chân Kinh quyển Hạ rời khỏi Đào Hoa
Đảo.
Sợ sư phụ truy sát, họ đã bắt đầu tập luyện môn võ công bí truyền ấy. Trần Huyền Phong trở thành Thiết Thi, Mai Siêu Phong là Đồng Thi, cặp vợ chồng với biệt danh “Hắc Phong Song Sát” đã gây ra biết bao nhiêu là sóng gió trên giang hồ, võ công cao cường, ra tay độc ác. Họ đã khiến Giang Nam Thất Quái quyết tâm ra tay trừ khử. Trong trận giao tranh quyết liệt, Trương A Sinh trong nhóm Thất Quái tử vong, vị đại ca Kha Trấn Ác tung độc châm làm mù mắt Mai Siêu Phong, còn Trần Huyền Phong do bất cẩn đã bị Quách Tĩnh – lúc này còn rất nhỏ tuổi – dùng trủy thủ đâm chết. Mai Siêu Phong trốn thoát, luyện tiếp võ công tàn bạo ấy, rồi bị tẩu hỏa nhập ma, tàn phế cả hai chân. Nhận Dương Khang làm đệ tử, tiếp tay cho giặc Kim, Mai Siêu Phong gây ra nhiều tội ác trên chốn võ lâm Trung Nguyên.
Tuy nhiên bản chất của Mai Siêu Phong không phải là người xấu, nàng xem Đào Hoa Đảo là nhà mình, xem sư phụ như phụ thân, xem các huynh đệ đồng môn như ruột thịt. Một Mai Siêu Phong giết người không gớm tay thế nhưng nghe tên Hoàng Dung thì lòng dịu xuống, nàng rất thương Hoàng Dung, hết sức ngăn cản và bảo vệ người con gái duy nhất của sư phụ mình, dù đối thủ là ai thì Mai Siêu Phong cũng không để gây bất lợi cho tiểu muội.
Mai Siêu Phong trước sau vẫn tôn kính sư phụ, chưa hề dám động thủ với Đông Tà, chẳng những thế, nàng còn đỡ một chưởng chí mạng của Âu Dương Phong giùm cho thầy mình. Trước khi qua đời Mai Siêu Phong đã đánh gãy 2 tay, tự phế võ công tà đạo, Đông Tà cảm kích tình nghĩa của đứa đệ tử lầm đường lạc lối, dù là phản đồ vẫn không làm nhục sư môn, ông đã nhận Mai Siêu Phong làm đệ tử trở lại. Mai Siêu Phong phản bội sư môn, với nàng đó là điều hối hận giày vò tâm cang, lúc sắp chết được ân sư tha thứ, nàng vui mừng khôn xiết, cố gắng hành lễ bái sư, dập đầu ba cái thì trút hơi thở cuối cùng.
Là người nhỏ tuổi nhất trong GiangNam
thất quái. Nàng khá xinh đẹp, thường làm nghề chài lưới, tính tình hiền hậu.
Hàn Tiểu Oanh sử dụng kiếm theo Việt Nữ kiếm pháp.
Sợ sư phụ truy sát, họ đã bắt đầu tập luyện môn võ công bí truyền ấy. Trần Huyền Phong trở thành Thiết Thi, Mai Siêu Phong là Đồng Thi, cặp vợ chồng với biệt danh “Hắc Phong Song Sát” đã gây ra biết bao nhiêu là sóng gió trên giang hồ, võ công cao cường, ra tay độc ác. Họ đã khiến Giang Nam Thất Quái quyết tâm ra tay trừ khử. Trong trận giao tranh quyết liệt, Trương A Sinh trong nhóm Thất Quái tử vong, vị đại ca Kha Trấn Ác tung độc châm làm mù mắt Mai Siêu Phong, còn Trần Huyền Phong do bất cẩn đã bị Quách Tĩnh – lúc này còn rất nhỏ tuổi – dùng trủy thủ đâm chết. Mai Siêu Phong trốn thoát, luyện tiếp võ công tàn bạo ấy, rồi bị tẩu hỏa nhập ma, tàn phế cả hai chân. Nhận Dương Khang làm đệ tử, tiếp tay cho giặc Kim, Mai Siêu Phong gây ra nhiều tội ác trên chốn võ lâm Trung Nguyên.
Tuy nhiên bản chất của Mai Siêu Phong không phải là người xấu, nàng xem Đào Hoa Đảo là nhà mình, xem sư phụ như phụ thân, xem các huynh đệ đồng môn như ruột thịt. Một Mai Siêu Phong giết người không gớm tay thế nhưng nghe tên Hoàng Dung thì lòng dịu xuống, nàng rất thương Hoàng Dung, hết sức ngăn cản và bảo vệ người con gái duy nhất của sư phụ mình, dù đối thủ là ai thì Mai Siêu Phong cũng không để gây bất lợi cho tiểu muội.
Mai Siêu Phong trước sau vẫn tôn kính sư phụ, chưa hề dám động thủ với Đông Tà, chẳng những thế, nàng còn đỡ một chưởng chí mạng của Âu Dương Phong giùm cho thầy mình. Trước khi qua đời Mai Siêu Phong đã đánh gãy 2 tay, tự phế võ công tà đạo, Đông Tà cảm kích tình nghĩa của đứa đệ tử lầm đường lạc lối, dù là phản đồ vẫn không làm nhục sư môn, ông đã nhận Mai Siêu Phong làm đệ tử trở lại. Mai Siêu Phong phản bội sư môn, với nàng đó là điều hối hận giày vò tâm cang, lúc sắp chết được ân sư tha thứ, nàng vui mừng khôn xiết, cố gắng hành lễ bái sư, dập đầu ba cái thì trút hơi thở cuối cùng.
Bao Tích Nhược
Bao
Tích Nhược là mẹ của Dương Khang, vợ của Dương Thiết Tâm và Hoàn Nhan Hồng
Liệt. Bà là con một thầy đồ tư thục ở thôn Hồng Mai. Trong đời bà lấy hai người
chồng: Người thứ nhất là Dương Thiết Tâm, người thứ hai là Hoàn Nhan Hồng Liệt.
Dương Khang (hay Hoàn Nhan Khang) là con của bà với người chồng trước.
Bà thời trẻ nhan sắc vô cùng diễm lệ, lại có lòng nhân từ, hay cứu giúp người, động vật. Cái tên Tích Nhược của bà cũng là do cha bà căn cứ theo tính cách bà mà đặt ra.
Bà kết hôn với Dương Thiết Tâm ở thôn Ngưu gia, được hai năm thì mang thai. Cùng lúc đó, bà cứu sống một người lạ mặt bị Khưu Xử Cơ đánh trọng thương trước cửa nhà bà. Chẳng ngờ, kẻ đó chính là Hoàn Nhan Hồng Liệt, vương tử nước Kim. Thấy bà xinh đẹp, y chẳng những không trả ơn vợ chồng bà mà còn đưa quân đến tấn công họ, truy sát Dương Thiết Tâm còn với bà, y giả vờ nhân nghĩa, cứu bà khỏi đám quân lính. Bao Tích Nhược không biết rõ nội tình bên trong, lại nghĩ chồng đã chết, cuối cùng đành chấp nhận lấy Hoàn Nhan Hồng Liệt. Tại đây bà sinh hạ một đứa con trai, đặt tên là Hoàn Nhan Khang, thực ra đứa trẻ là con Dương Thiết Tâm.
Dù ở trong phủ vương gia nhưng bà vẫn không nguôi nhớ về chồng, quê hương cũ. Sau này, khi Dương Thiết Tâm bị bắt đến phủ vương gia, hai người nhận ra nhau, cùng nhau bỏ trốn. Quân Kim truy đuổi rất gấp, cùng đường, hai người tự vẫn.
Bà thời trẻ nhan sắc vô cùng diễm lệ, lại có lòng nhân từ, hay cứu giúp người, động vật. Cái tên Tích Nhược của bà cũng là do cha bà căn cứ theo tính cách bà mà đặt ra.
Bà kết hôn với Dương Thiết Tâm ở thôn Ngưu gia, được hai năm thì mang thai. Cùng lúc đó, bà cứu sống một người lạ mặt bị Khưu Xử Cơ đánh trọng thương trước cửa nhà bà. Chẳng ngờ, kẻ đó chính là Hoàn Nhan Hồng Liệt, vương tử nước Kim. Thấy bà xinh đẹp, y chẳng những không trả ơn vợ chồng bà mà còn đưa quân đến tấn công họ, truy sát Dương Thiết Tâm còn với bà, y giả vờ nhân nghĩa, cứu bà khỏi đám quân lính. Bao Tích Nhược không biết rõ nội tình bên trong, lại nghĩ chồng đã chết, cuối cùng đành chấp nhận lấy Hoàn Nhan Hồng Liệt. Tại đây bà sinh hạ một đứa con trai, đặt tên là Hoàn Nhan Khang, thực ra đứa trẻ là con Dương Thiết Tâm.
Dù ở trong phủ vương gia nhưng bà vẫn không nguôi nhớ về chồng, quê hương cũ. Sau này, khi Dương Thiết Tâm bị bắt đến phủ vương gia, hai người nhận ra nhau, cùng nhau bỏ trốn. Quân Kim truy đuổi rất gấp, cùng đường, hai người tự vẫn.
Việt
nữ kiếm Hàn Tiểu Oanh
Là người nhỏ tuổi nhất trong Giang
Anh Cô
Anh Cô
vốn tên thật là Lưu Anh, là một quý phi trong cung Đoàn Hoàng gia, gặp gỡ và có
tình cảm với Chu Bá Thông sinh ra một đứa con. Đứa bé bị Cừu Thiên Nhận đánh
một đòn trí tử nhằm ép Đoàn Trí Hưng hao tổn nội lực mới cứu được, nhưng Đoàn
hoàng gia không cứu vì ghen.
3.Thiên long bát bộ
Vương Ngữ Yên
Vương Ngữ Yên là cô gái có nhan sắc tuyệt trần, vì sắc đẹp ấy,
Đoàn Dự đã yêu nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên, Kim Dung thường gọi Vương Ngữ
Yên là ‘thần tiên tỷ tỷ’.
Ngữ Yên còn được trời phú cho một trí tuệ mẫn tiệp hơn người, cô thuộc làu mọi kinh sách võ thuật trong thiên hạ, đến nỗi ai đánh một chiêu một thức cô đều gọi đúng tên chiêu thức đó, đồng thời biết luôn cả cách phá giải.
Cô trở thành quyển từ điển sống võ học, và do cô không hề biết võ công, nên nhiều thế lực thèm khát bắt cóc được cô để làm áp lực với họ Mộ Dung, và để cô dạy cho mình những đòn thế võ công thất truyền.
Ngữ Yên còn được trời phú cho một trí tuệ mẫn tiệp hơn người, cô thuộc làu mọi kinh sách võ thuật trong thiên hạ, đến nỗi ai đánh một chiêu một thức cô đều gọi đúng tên chiêu thức đó, đồng thời biết luôn cả cách phá giải.
Cô trở thành quyển từ điển sống võ học, và do cô không hề biết võ công, nên nhiều thế lực thèm khát bắt cóc được cô để làm áp lực với họ Mộ Dung, và để cô dạy cho mình những đòn thế võ công thất truyền.
Mộc Uyển Thanh
Mộc Uyển Thanh là người có võ công không tầm thường và một quá khứ
khá đặc biệt. Cô có gương mặt trái xoan xinh đẹp, nước da trắng ngần, hai mắt
to tròn và sáng.
Khi hành tẩu giang hồ, Mộc Uyển Thanh thường mặc y phục màu đen và quấn khăn bịt mặt, cưỡi con ngựa mang tên Hắc Mai Khôi (hoa hồng đen). Mộc Uyển Thanh có một mối tình khá ngang trái với Đoàn Dự nhưng sau này cũng được Kim Dung cho kết thúc một cách êm đẹp.
Khi hành tẩu giang hồ, Mộc Uyển Thanh thường mặc y phục màu đen và quấn khăn bịt mặt, cưỡi con ngựa mang tên Hắc Mai Khôi (hoa hồng đen). Mộc Uyển Thanh có một mối tình khá ngang trái với Đoàn Dự nhưng sau này cũng được Kim Dung cho kết thúc một cách êm đẹp.
Mã phu nhân
Mã phu nhân xuất hiện ở Đại Hội Cái Bang Rừng Hạnh với hình ảnh Nàng
Sương Phụ Áo Trắng hiền hậu, trang nghiêm làm đám bang chúng Cái Bang – Bang
phái bụi đời của Võ Lâm Trung Thổ – phải kính phục. Nhưng.. nhìn Mã phu nhân đẹp
thì có đẹp nhưng hiền thì nàng không hiền chút nào. Nàng là người đàn bà đa
tình ác liệt nhất Thiên Long. Nàng là Vợ Góa Mã Đại Nguyên Phó Bang Chủ Cái
Bang. Mã Phó Bang Chủ có vợ đẹp, đa tình nhưng không có số phúc, lộc, thọ để hưởng
hạnh phước, Phó Bang Chủ bị ám sát chết thê thảm.
Và chính Mã Phu Nhân là người chủ mưu giết Mã Đại Nguyên chồng nàng.
Nàng toa rập với Bạch Thế Kính, một Trưởng Lão Cái Bang, giết Mã Đại Nguyên rồi
đổ tội cho Kiều Phong. Bạch Thế Kính là một tình nhân tay sai của nàng Sương Phụ
Đa Tình. Lão vừa muốn nàng vừa muốn lên làm Bang Chủ Cái Bang. Và trước khi làm
vợ Mã đại Nguyên, nàng đã gặp, đã là tình nhân của Đoàn Chính Thuần.
A Châu
Cùng một mẹ sinh ra, nhưng khác với người chị em A Tử tàn bạo,
ngang ngược, A Châu lại dịu dàng dịu dàng nhân hậu.
A Châu không đẹp rực rỡ, mưu trí chẳng bằng ai, lại chỉ là một hầu gái trong nhà Mộ Dung Phục. Nhưng đạo hiếu của cô, cùng với mối tình trong sáng của cô dành cho Kiều Phong đã khiến A Châu trở thành nhân vật mẫu mực, tượng trưng cho lòng hy sinh cao cả của người phụ nữ phương Đông.
A Châu không đẹp rực rỡ, mưu trí chẳng bằng ai, lại chỉ là một hầu gái trong nhà Mộ Dung Phục. Nhưng đạo hiếu của cô, cùng với mối tình trong sáng của cô dành cho Kiều Phong đã khiến A Châu trở thành nhân vật mẫu mực, tượng trưng cho lòng hy sinh cao cả của người phụ nữ phương Đông.
A Tử
Trong Thiên long bát bộ, nhân vật A Tử là một khắc họa hết
sức sống động và tươi mới. Có thể coi A Tử là một tiểu ma đầu gian tà độc ác,
thâm hiểm và một kẻ 'máu lạnh', bạo ngược tàn nhẫn.
Thế nhưng, trái với tính khí tàn độc, sự si mê trong con người nàng lại là điểm khác biệt nhất với những nhân vật còn lại.
Tận sâu trong trái tim mình, A Tử chỉ có một nguyện ước: Thay thế được vị trí của chị gái nàng là A Châu trong lòng bang chủ Cái bang Kiều Phong. Thế nhưng đáng tiếc là cho đến tận lúc qua đời, A Tử vẫn không thể thực hiện được điều này.
Thế nhưng, trái với tính khí tàn độc, sự si mê trong con người nàng lại là điểm khác biệt nhất với những nhân vật còn lại.
Tận sâu trong trái tim mình, A Tử chỉ có một nguyện ước: Thay thế được vị trí của chị gái nàng là A Châu trong lòng bang chủ Cái bang Kiều Phong. Thế nhưng đáng tiếc là cho đến tận lúc qua đời, A Tử vẫn không thể thực hiện được điều này.
A Bích
A Bích là một trong hai hầu gái của Mộ Dung Phục, sống ở Cầm Vận
Tiểu Trúc, kế nghiệp Cầm Tiên Kha Quảng Lăng.
Nàng có giọng nói mềm mại, tướng mạo diễm lệ, thích mặc màu xanh và giỏi đàn hát. Cô rất trung thành với Mộ Dung Phục và tiếp tục phục vụ anh ta ngay cả sau khi anh ta hóa điên.
Nàng có giọng nói mềm mại, tướng mạo diễm lệ, thích mặc màu xanh và giỏi đàn hát. Cô rất trung thành với Mộ Dung Phục và tiếp tục phục vụ anh ta ngay cả sau khi anh ta hóa điên.
Chung Linh
Tuy nhiên, khi tấm màn sự thật hé mở, nàng lại là
con gái của Trấn Nam Vương nước Đại Lý Đoàn Chính Thuần, và là cháu ruột của
đương kim hoàng đế nước Đại Lý Bảo Định Đế.
Trong Thiên long bát bộ, ở tuổi 16, Chung Linh là một cô gái rất xinh xắn, nhí nhảnh, hồn nhiên, với mái tóc hai bím rất dễ thương. Cô còn gây thiện cảm bởi tính cách hồn nhiên, vô tư, trong sáng, thích giúp đỡ kẻ yếu, ghét những kẻ ngông cuồng, cậy mạnh bắt nạt yếu.
Cam Bảo Bảo
Cam Bảo Bảo là vợ của Chung Vạn Cừu. Con gái bà, Chung Linh, là con ruột của Đoàn Chính Thuần nhưng được coi là con của Chung Vạn Cừu. Chung Vạn Cừu bảo vệ bà rất kỹ, nhưng bà vẫn tiếp tục gặp Đoàn Chính Thuần thông qua một đường hầm bí mật trong phòng ngủ. Bà cuối cùng bị giết bởi Mộ Dung Phục, người sử dụng bà làm con tin để buộc Đoàn Chính Thuần từ bỏ ngai vàng.
Trong Thiên long bát bộ, ở tuổi 16, Chung Linh là một cô gái rất xinh xắn, nhí nhảnh, hồn nhiên, với mái tóc hai bím rất dễ thương. Cô còn gây thiện cảm bởi tính cách hồn nhiên, vô tư, trong sáng, thích giúp đỡ kẻ yếu, ghét những kẻ ngông cuồng, cậy mạnh bắt nạt yếu.
Đao
Bạch Phượng
Bà là hoàng phi của Đại
Lý và là vợ chính thức của Đoàn Chính Thuần. Bà bỏ rơi Đoàn Chính Thuần sau khi
phát hiện mối quan hệ ngoài hôn nhân của ông và quyết định ngoại tình với một
người "thấp hèn" để chọc tức chồng mình.
Bà ngủ với một người ăn xin bẩn thỉu, vốn thực ra là Đoàn Diên Khánh đang bị trọng thương, và sau đó sinh ra Đoàn Dự.
Khi Đoàn Chính Thuần tự tử ở gần cuối bộ tiểu thuyết, bà tiết lộ sự thật này cho con trai mình trước khi tự tử theo. Trong ấn bản mới nhất của cuốn tiểu thuyết, bà gợi ý với Đoàn Dự trước lúc chết rằng anh có thể kết hôn với tất cả các cô em gái của mình, do anh không phải là anh trai ruột của họ.
Bà ngủ với một người ăn xin bẩn thỉu, vốn thực ra là Đoàn Diên Khánh đang bị trọng thương, và sau đó sinh ra Đoàn Dự.
Khi Đoàn Chính Thuần tự tử ở gần cuối bộ tiểu thuyết, bà tiết lộ sự thật này cho con trai mình trước khi tự tử theo. Trong ấn bản mới nhất của cuốn tiểu thuyết, bà gợi ý với Đoàn Dự trước lúc chết rằng anh có thể kết hôn với tất cả các cô em gái của mình, do anh không phải là anh trai ruột của họ.
Tần Hồng Miên
Biệt hiệu Tu La Đao. Bà bỏ đi trong sự tức giận sau khi
biết được mối quan hệ của Đoàn Chính Thuần với những người phụ nữ khác và tự
gọi mình là "U Cốc Khách". Bà nuôi con
gái mình là Mộc Uyển Thanh như là học trò mà không nói cho cô sự thật về cha mẹ của mình
cho đến khi Mộc Uyển Thanh tự phát hiện ra. Đóng vai sư phụ của Mộc Uyển Thanh,
bà dạy cô võ thuật và phái cô đi giết tình nhân và con ngoài giá thú của Đoàn
Chính Thuần. Bà cuối cùng bị giết bởi Mộ Dung Phục, người sử dụng bà làm con
tin để buộc Đoàn Chính Thuần từ bỏ ngai vàng.
Cam Bảo Bảo là vợ của Chung Vạn Cừu. Con gái bà, Chung Linh, là con ruột của Đoàn Chính Thuần nhưng được coi là con của Chung Vạn Cừu. Chung Vạn Cừu bảo vệ bà rất kỹ, nhưng bà vẫn tiếp tục gặp Đoàn Chính Thuần thông qua một đường hầm bí mật trong phòng ngủ. Bà cuối cùng bị giết bởi Mộ Dung Phục, người sử dụng bà làm con tin để buộc Đoàn Chính Thuần từ bỏ ngai vàng.
Nguyễn Tinh Trúc
Nguyễn Tinh
Trúc là mẹ của A Chu và A Tử và sống
gần Tiểu Kính Hồ. Khi bà sinh ra hai cô con gái của Đoàn Chính Thuần mà không
chính thức kết hôn với ông, bà quyết định từ bỏ con mình để bảo vệ danh tiếng
của Chính Thuần. Bà phát hiện ra A Tử là con của mình, nhưng không biết về A
Chu cho đến khi cô bị Tiêu Phong vô tình đánh chết. Bà cuối cùng bị giết bởi Mộ
Dung Phục, người sử dụng bà làm con tin để buộc Đoàn Chính Thuần từ bỏ ngai
vàng.
Lý Thanh La
Còn được gọi là Vương phu nhân sau khi kết hôn và là chủ nhân của Mạn Đà
sơn trang. Bà là mẹ của Vương
Ngữ Yên và là dì của Mộ Dung Phục. Bà cũng là
con gái của Lý Thu Thủy và Vô Nhai Tử. Sau khi biết được thói lăng nhăng của Đoàn Chính Thuần, bà
trở nên ghét đàn ông và giết bất cứ ai đi ngang qua sơn trang. Bà rất tự hào về
vườn trà của mình, thể hiện qua việc cho phép Đoàn Dự ở lại trên đảo như một
người chăm sóc cho hoa trà của mình. Bà cũng ít quan tâm đến Vương Ngữ Yên. Bà
cộng tác với Mộ Dung Phục và Đoàn Diên Khánh trong một nỗ lực để hù dọa Đoàn
Chính Thuần và trả thù việc ông phản bội tình yêu của mình. Tuy nhiên, bà nhanh
chóng nhận ra Mộ Dung Phục đã đi quá xa trong việc buộc Đoàn Chính Thuần từ bỏ
ngai vàng khi cháu trai của bà bắt đầu giết chết tất cả nhân tình của Chính
Thuần. Mộ Dung Phục sớm chĩa lưỡi kiếm của mình về phía bà sau khi Chính Thuần
thể hiện tình yêu ông dành cho bà. Trong một nỗ lực để cứu Lý Thanh La, Chính
Thuần nói rằng ông ghét bà và sẽ không bao giờ yêu bà. Đau khổ, bà tự sát, và
khi bà hấp hối, Chính Thuần cam đoan rằng ông vẫn yêu bà.
Lý Thu Thủy
Lý Thu Thủy là sư muội
của Vô Nhai Tử và là tình địch của Thiên Sơn Đồng Lão. Em gái bà, người có vẻ
ngoài giống hệt mình, thực ra là tình yêu đích thực của Vô Nhai Tử. Sau đó, bà
kết hôn với một hoàng tử của Tây Hạ và trở thành hoàng phi. Bà chết cùng với Thiên Sơn Đồng Lão
sau khi cả hai người nhận ra rằng Vô Nhai Tử không hề yêu bất kỳ ai trong bọn
họ.
Thiên Sơn Đồng Lão
Thiên Sơn Đồng Lão là
sư tỷ của Vô Nhai Tử và là chủ nhân của Linh Thứu cung trên núi Thiên Sơn. Bà sử dụng một môn võ công
mạnh mẽ để tăng sức mạnh của của mình, nhưng một trong các tác dụng phụ của nó
là bà sẽ duy trì kích thước cơ thể hiện tại của mình bất kể tuổi tác. Bà đang ở
độ tuổi 90 khi các sự kiện của tiểu thuyết diễn ra, nhưng do bắt đầu tập luyện
môn võ này từ thời thơ ấu nên cơ thể của bà vẫn là một đứa trẻ. Bà nổi tiếng là
một người đáng sợ, và rất nhiều nhân sĩ võ lâm đã bị bà đầu độc và buộc phải
thực hiện mệnh lệnh của bà. Nếu họ không tuân theo, thuốc giải độc sẽ không
được đưa ra và họ sẽ chết. Khi bà đang ở trong tình trạng suy yếu, Hư Trúc cứu
bà khỏi một đám đông nhân sĩ võ lâm muốn giết bà do không biết bà là ai. Bà trở
nên mến Hư Trúc và dạy cho anh võ thuật.
Sau khi được Hư Trúc trao cho nhẫn của phái Tiêu Dao, vốn chỉ thuộc về trưởng môn của nó, bà quyết định rằng anh sẽ là người kế nhiệm mình. Tuy nhiên, Hư Trúc không muốn vì anh vẫn coi mình là một nhà sư Thiếu Lâm. Để buộc Hư Trúc phá vỡ quy tắc ứng xử của Phật giáo để anh không còn có thể là một nhà sư, bà bắt cóc công chúa Ngân Xuyên của Tây Hạ, cho cô một loại thuốc kích dục và để cô trên giường ngủ của Hư Trúc. Hư Trúc làm tình với công chúa và buộc phải chấp nhận yêu cầu của Thiên Sơn Đồng Lão. Thiên Sơn Đồng Lão cuối cùng chết vì kiệt sức sau trận chiến cuối cùng của bà với Lí Thu Thủy.
Sau khi được Hư Trúc trao cho nhẫn của phái Tiêu Dao, vốn chỉ thuộc về trưởng môn của nó, bà quyết định rằng anh sẽ là người kế nhiệm mình. Tuy nhiên, Hư Trúc không muốn vì anh vẫn coi mình là một nhà sư Thiếu Lâm. Để buộc Hư Trúc phá vỡ quy tắc ứng xử của Phật giáo để anh không còn có thể là một nhà sư, bà bắt cóc công chúa Ngân Xuyên của Tây Hạ, cho cô một loại thuốc kích dục và để cô trên giường ngủ của Hư Trúc. Hư Trúc làm tình với công chúa và buộc phải chấp nhận yêu cầu của Thiên Sơn Đồng Lão. Thiên Sơn Đồng Lão cuối cùng chết vì kiệt sức sau trận chiến cuối cùng của bà với Lí Thu Thủy.
Mộng Cô - Công chúa Ngân Xuyên
Công chúa Ngân Xuyên là
công chúa Tây Hạ kết hôn với Hư Trúc. Tên cô là Lí Thanh Lộ trong
phiên bản mới nhất của tiểu thuyết. Cô bị bắt cóc bởi Thiên Sơn Đồng Lão và
phải làm tình với Hư Trúc mỗi đêm, như là một phần trong nỗ lực của Thiên Sơn
Đồng Lão để cám dỗ Hư Trúc phá vỡ quy tắc ứng xử của Phật gia. Cô chưa bao giờ
nhìn thấy rõ Hư Trúc và chỉ biết anh là "người tình trong mộng" của
mình. Sau đó, cô yêu cầu cha cô phát thiệp mời các nhân sĩ võ lâm đến tham dự
một cuộc thi cầu hôn, trong khi bí mật hy vọng rằng "người tình trong
mộng" của cô sẽ xuất hiện. Hư Trúc tham gia cuộc thi và cô nhận ra anh khi
anh trả lời chính xác câu hỏi của cô.
4.Lộc đỉnh ký
A Kha
A Kha là cô vợ xinh đẹp nhất trong số 7 người vợ của Vi Tiểu Bảo.
Nhan sắc của A Kha khiến chàng thái giám 'dỏm' phải lặng người vì 'ngọc trắng
đính cườm cũng không bì được với vẻ đẹp lộng lẫy của nàng, hoa hồng chớm nở
cũng không sánh lại được với vẻ đẹp thanh tú, diễm lệ của nàng'.
Song Nhi
Vừa là người hầu, vừa là bạn, Song
Nhi đi theo Vi Tiểu Bảo như cái bóng, liều mình bảo vệ anh chàng họ Vi mỗi khi
gặp nguy hiểm. Chính vẻ đẹp tâm hồn và nhân cách của Song Nhi đã tô điểm cho cô
gái nhỏ này trở thành mỹ nhân số 1 của Lộc đỉnh ký.
Cô gái nhỏ này võ công cao cường, nhân phẩm đoan chính, có học vấn và có tấm lòng trung thành vô hạn đối với chủ. Khi trở thành một trong bảy người vợ của Vi Tiểu Bảo, cô vẫn giữ được phẩm giá chân chính của một người phụ nữ: Không hề cạnh tranh, so bì, tỵ nạnh.
Nàng là
người Vân Nam ,
hậu duệ dòng họ Phương của Lưu Bạch Phương Tô tứ đại gia tướng, đồng thời là
một nữ hảo hán trong Mộc vương phủ cuối đời nhà Minh. Ngoài ra, Phương Di còn
là sư tỷ của tiểu quận chúa của phủ Mộc Vương mà Mộc Kiếm Bình (đồng thời cũng
là vợ của Tiểu Bảo sau này).
Cô gái nhỏ này võ công cao cường, nhân phẩm đoan chính, có học vấn và có tấm lòng trung thành vô hạn đối với chủ. Khi trở thành một trong bảy người vợ của Vi Tiểu Bảo, cô vẫn giữ được phẩm giá chân chính của một người phụ nữ: Không hề cạnh tranh, so bì, tỵ nạnh.
Phương Di
Vì muốn
vu oan giá họa cho Ngô Tam Quế nên Mộc Vương phủ ra lệnh cho Phương Di giả danh
thuộc hạ của Ngô Tam Quế, đột nhập vào cung nhằm thích sát với ý đồ đổ mọi tội
lỗi cho Tam Quế. Tuy nhiên sau đó nàng bị trúng thương và được Vi Tiểu Bảo ra
tay cứu thoát.
Mới ban
đầu cô nàng tỏ ra là người hết sức kiêu ngạo, lạnh lùng và coi thường, không
thèm cho Vi Tiểu Bảo cứu. May nhờ lúc đó có tiểu quận chúa Mộc Kiếm Bình luôn
miệng gọi Tiểu Bảo là “hảo ca ca” (anh trai tốt bụng) thì cô nàng mới cho Tiểu
Bảo xuống tay cứu giúp. Đồng thời nàng bắt đầu thay đổi cách nhìn với hắn.
Tuy
nhiên, có lần Phương Di bị ép uống thuốc Báo thai
dịch của Thần Long giáo sau khi bị bắt và bị Tô Thuyên ép nên Phương Di đã phải
lừa gạt Vi Tiểu Bảo. Cuối cùng thì nàng mới hiểu ra, Tiểu Bảo vốn không để bụng
hay thù hận gì nàng, để rồi Phương Di về làm dâu Vi gia, trở thành một trong
bảy người vợ xinh đẹp của tên củ cải Tiểu Bảo.
Thế
nhưng để lấy được Phương Di về làm vợ vốn không phải chuyện đơn giản đối với
Tiểu Bảo. Nếu như Tăng Nhu hay Kiến Ninh tỏ ra mê mệt Tiểu Bảo bao nhiêu, ngược
lại Phương Di lại là mục tiêu không hề “dễ nuốt” với Tiểu Bảo.
Phương
Di, bản thân là một cô nàng cứng rắn và độc lập, bao nhiêu mưu ma chước quỷ,
thậm chí sự bẻo mép mà Tiểu Bảo từng đem ra sử dụng hầu như đều không hề “si
nhê” gì đối với cô nàng họ Phương. Trái lại, ý đồ thu phục nàng về làm vợ của
tên Tiểu Bảo càng khiến Phương Di thêm tức giận và khó chịu.
Dung
nhan và sắc đẹp của Phương Di còn được miêu tả là “óng ánh như ngọc, sắc hồng
như phản chiếu từ ánh nến mà ra, vẻ kiều diễm không gì sánh nổi".
Ánh mắt
được miêu tả là như có luồng ánh sáng lay động phát ra từ trong mắt. Đôi mắt
nàng huyện diệu, hai cặp má thì ửng ửng hồng, những giọt mồ hôi li ti nhỏ ra
càng đẹp hơn, không thể nói hết nên lời vẻ đẹp kiều diễm đáng yêu đến vậy, chỉ
còn biết ngây người ra nhìn, khiến con người ta ngơ ngẩn. Miệng cười như thể
cánh hoa
Kiến Ninh công chúa
Đây là một nhân vật có thật trong lịch sử, Kiến Ninh là muội muội
của hoàng đế Thuận Trị, cô ruột của Khang Hy, tuy nhiên, trong Lộc đỉnh ký, Kiến Ninh lại trở thành em gái
Khang Hy.
Không giống với những nàng công chúa khác, Kiến Ninh công chúa có tính cách ngang ngạnh, tinh nghịch, thẳng thắn, quyết đoán, vì Vi Tiểu Bảo mà từ bỏ vinh hoa phú quý. Cô trở thành một trong 7 người vợ của Vi Tiểu Bảo.
Không giống với những nàng công chúa khác, Kiến Ninh công chúa có tính cách ngang ngạnh, tinh nghịch, thẳng thắn, quyết đoán, vì Vi Tiểu Bảo mà từ bỏ vinh hoa phú quý. Cô trở thành một trong 7 người vợ của Vi Tiểu Bảo.
Tô Thuyên
Ngoài võ nghệ cao cường, bản lĩnh, người đẹp Tô Thuyên còn sở hữu
vẻ đẹp tuyệt sắc giai nhân. Trong số 7 người vợ của Vi Tiểu Bảo, xét về nhan sắc
thì Tô Thuyên chỉ dưới A Kha.
Ngoài ra, nàng còn có nhiều cái nhất so với 6 người đẹp còn lại: Nhiều tuổi nhất, bản lĩnh nhất, võ công cao cường nhất. Do đó, khi về với Vi gia, Tô Thuyên nghiễm nhiên trở thành dâu cả, là người lãnh đạo trong số 7 bà vợ của Vi Tiểu Bảo.
Ngoài ra, nàng còn có nhiều cái nhất so với 6 người đẹp còn lại: Nhiều tuổi nhất, bản lĩnh nhất, võ công cao cường nhất. Do đó, khi về với Vi gia, Tô Thuyên nghiễm nhiên trở thành dâu cả, là người lãnh đạo trong số 7 bà vợ của Vi Tiểu Bảo.
Mộc Kiếm Bình
Tiểu quận chúa
Mộc Kiếm Bình là một cô vợ ngây thơ và thuần khiết nhất trong 7 người vợ của Vi
Tiểu Bảo cũng nhưLộc đỉnh ký nói chung. Nàng là tiểu quận
chúa của Mộc Vương phủ ở Vân Nam. Trẻ nhất trong số 7 bà vợ, sở hữu vẻ đẹp
thanh thú, ngây thơ thuần khiết, tính tình thiện lương cao quý, miệng mỉm cười
như hoa mới nở.
Mối lương
duyên giữa nàng và Tiểu Bảo cũng hết sức bất ngờ, ông trời đã se duyên cho hai
người khi nàng bị người anh hùng là ông chủ Tiền của Thiên Địa Hội trói bỏ bụng
lợn khiêng vào hoàng cung trên danh nghĩa là món thịt lợn Phục Linh Hoa Điêu và
giao cho đường chủ Thanh Mộc Đường, người không ai khác chính là “thiên
sát tinh” Vi Tiểu Bảo.
Tiểu cô nương
ngây thơ khi đó còn bị Tiểu Bảo chọc ghẹo để rồi nảy sinh tình cảm và họ đã đến
với nhau hết sức tự nhiên. Cuối cùng nàng đã về làm vợ của Vi gia, trở thành cô
vợ đầu tiên trong 7 người vợ của gã Tiểu Bảo sát gái.
Tăng Nhu
Tăng Nhu là một người đẹp ôn
hòa, nhu mỳ và tốt bụng, một trong 7 bà vợ của Vi Tiểu Bảo. Cô vốn là đệ tử Tư
Đồ Bá Tuyết của phái Vương Ốc. Đúng như tên
gọi, Tăng Nhu là cô gái nhu mỳ, hòa nhã và ôn tồn, tính tình cẩn thận, chu đáo.
Trong lần cùng đồng môn được phái Vương Ốc cử đi thích sát Tiểu Bảo và bị bắt.
Cũng ngay trong lần gặp đầu tiên giáp mặt với Vi Tiểu Bảo, một tay láu cá đã
khiến người đẹp nảy sinh tình cảm sau khi trò tung con xúc xắc “gian xảo” của
Tiểu Bảo đã lừa được những kẻ đồng môn của Tăng Nhu.
Cũng viên xúc xắc đó, Tăng Nhu đã giữ lại như
có cảm giác được mang Tiểu Bảo bên người, bởi cô đã trót si mê hắn mất rồi.
Chính chi tiết đầy sinh động này đã khắc họa được tình cảm vừa đáng yêu,
giản dị, một tình yêu không lời mà Tăng Nhu thể hiện ra bên ngoài qua hành động
hết sức tự nhiên này. Tăng Nhu có lẽ là bà vợ chủ động "tấn công" Vi
Tiểu Bảo, mê muội gã ngay từ khi mới gặp, để rồi giữ hai con xúc xắc bên mình
như thể nàng đã có Tiểu Bảo kề bên. Điều này thật khác so với những cô vợ khác
của Tiểu Bảo, họ thường do hắn tấn công hoặc có thích cũng phải về sau chứ
không "ngay và luôn" cũng như thích ra mặt như Tăng Nhu.
Cho dù trong nguyên tác, ngòi bút của Kim
Dung dành viết về Tăng Nhu không nhiều, tuy vậy mỗi nét khắc họa của ông về
người đẹp nhu mì, hiền thục này đều khiến cho cô trở nên sáng chói và đặc biệt
hơn bất kỳ nhân vật nào.
Từng câu từng chữ đều cho thấy nét tính cách
tuyệt vời và mê hoặc của con người Tăng Nhu qua trước tác của Kim Dung. Đó là
lý do khiến từng có ý kiến nhận xét rằng, Kim Dung chỉ tạo ra nhân vật Tăng Nhu
cốt chỉ để làm nền cho các nhân vật khác, đồng thời để cho thấy được tài tán
gái của gã họ Vi “vô đối” đến nhường nào, bởi mình gã có thể cưới được những 7
bà vợ.
5.Thần điêu hiệp lữ
Tiểu Long Nữ
Nhắc tới mỹ nhân tiểu thuyết, tất nhiên không thể không nhắc đến
Tiểu Long Nữ. Năm 18 tuổi, Tiểu Long Nữ đã là một thiếu nữ quốc sắc thiên
hương, chỉ cần nhìn qua là mê là đắm nhưng vì chưa bao giờ ra ngoài nên nàng giống
như Tiên nữ chưa vướng bụi trần, ‘trong sáng như gương, dịu dàng như ngọc’.
Tiểu Long Nữ là một cô gái trong sáng từ thân xác đến tâm hồn; đối với cô hoàn toàn không có biên giới giữa sự việc nên làm và không nên làm, nên tránh và không nên tránh. Cô thương yêu Dương Quá - đồ đệ kém mình bốn tuổi và trọn đời chỉ có mối tình ấy, không có một mối tình, một hình bóng nào khác.
Tiểu Long Nữ là một cô gái trong sáng từ thân xác đến tâm hồn; đối với cô hoàn toàn không có biên giới giữa sự việc nên làm và không nên làm, nên tránh và không nên tránh. Cô thương yêu Dương Quá - đồ đệ kém mình bốn tuổi và trọn đời chỉ có mối tình ấy, không có một mối tình, một hình bóng nào khác.
Công Tôn Lục Ngạc
Là con gái của hai kẻ đầy thủ đoạn, độc ác - Công Tôn Chỉ và Cừu Thiên Xích, nhưng Công Tôn Lục Ngạc lại rất thuần khiết, thiện lương. Lục Ngạc yêu Dương Quá tha thiết và dù biết anh chỉ một lòng một dạ với Tiểu Long Nữ nhưng cô luôn giữ mối chân tình dành cho Dương Quá. Lục Ngạc hết lần này đến lần khác tìm cách cứu giúp
Dương Quá và Tiểu Long Nữ, thậm chí chấp nhận mạo hiểm mạng sống vì hai người. Một tình cảm thật cao thượng. Cuối cùng nàng đã chết với nụ cười trên môi vì biết rằng Dương Quá cũng quan tâm đến mình.
Lý Mạc Sầu
Khi còn trẻ, Lý Mạc Sầu từng yêu say đắm Lục Triển Nguyên nhưng sau đó Lục Triển Nguyên bội ước, lấy Hà Nguyên Quân làm vợ. Cuộc tình tan vỡ trong quá khứ đã khiến Lý Mạc Sầu trở thành một con người tàn nhẫn và độc ác.
Người có thể yêu nồng nàn, say đắm như Lý Mạc Sầu vốn đã hiếm. Nhưng khi hận thì có thể hận đến tột cùng, điên dại như thế lại càng hiếm hơn. Lý Mạc Sầu đã yêu và hận theo cái cách mà chưa ai dám làm từ trước tới nay. Vì tình yêu, Nàng phá bỏ lời thề của phái Cổ Mộ, mang tiếng phản đồ. Vì tình yêu, nàng vứt bỏ cả trinh bạch, lễ tiết của người theo đạo. Để rồi vì tình yêu nàng phải ôm mối hận trong lòng đến trọn kiếp người
Khi còn trẻ, Lý Mạc Sầu từng yêu say đắm Lục Triển Nguyên nhưng sau đó Lục Triển Nguyên bội ước, lấy Hà Nguyên Quân làm vợ. Cuộc tình tan vỡ trong quá khứ đã khiến Lý Mạc Sầu trở thành một con người tàn nhẫn và độc ác.
Người có thể yêu nồng nàn, say đắm như Lý Mạc Sầu vốn đã hiếm. Nhưng khi hận thì có thể hận đến tột cùng, điên dại như thế lại càng hiếm hơn. Lý Mạc Sầu đã yêu và hận theo cái cách mà chưa ai dám làm từ trước tới nay. Vì tình yêu, Nàng phá bỏ lời thề của phái Cổ Mộ, mang tiếng phản đồ. Vì tình yêu, nàng vứt bỏ cả trinh bạch, lễ tiết của người theo đạo. Để rồi vì tình yêu nàng phải ôm mối hận trong lòng đến trọn kiếp người
Quách Phù
Quách Phù là con gái lớn của cặp vợ chồng Quách Tĩnh, Hoàng Dung. Tuy
vậy nàng chỉ thừa hưởng những đặc điểm xấu của cha mẹ mà không lấy thêm được phẩm
chất tốt nào.
Quách Phù giống mẹ ở sự ương bướng, tai quái, ích kỷ nhưng lại không thông minh như mẹ. Nàng ngốc nghếch giống cha nhưng lại không có được sự cần mẫn của cha.
Đối với nhiều nhân vật trong Thần điêu hiệp lữ, Quách Phù là một kẻ thô bạo, bất tài, vô dụng. Tuy vậy, xét về nhan sắc, Quách Phù vẫn được xếp vào hàng những mỹ nhân tuyệt sắc trong tiểu thuyết Kim Dung.
Quách Phù giống mẹ ở sự ương bướng, tai quái, ích kỷ nhưng lại không thông minh như mẹ. Nàng ngốc nghếch giống cha nhưng lại không có được sự cần mẫn của cha.
Đối với nhiều nhân vật trong Thần điêu hiệp lữ, Quách Phù là một kẻ thô bạo, bất tài, vô dụng. Tuy vậy, xét về nhan sắc, Quách Phù vẫn được xếp vào hàng những mỹ nhân tuyệt sắc trong tiểu thuyết Kim Dung.
Quách Tương
Cô con gái út của Quách Tĩnh – Hoàng Dung được Kim Dung ưu ái khi
cho cô gần như có tất cả những thứ con người ước muốn: Sắc đẹp, trí thông minh,
gia thế hiển hách, một tấm lòng nghĩa hiệp.
Tuy nhiên, đáng tiếc, mỹ nhân họ Quách không được quyền hưởng hạnh phúc bên người mình yêu. Quách Tương đem lòng yêu Dương Quá, còn Dương Quá chỉ một lòng yêu Tiểu Long Nữ, tuy buồn vì mối tình đơn phương nhưng khác với tình yêu ích kỷ của chị mình dành cho Dương Quá, trong lòng Quách Tương thật tâm mong Dương Quá và Tiểu Long Nữ có thể sống hạnh phúc bên nhau.
Tuy nhiên, đáng tiếc, mỹ nhân họ Quách không được quyền hưởng hạnh phúc bên người mình yêu. Quách Tương đem lòng yêu Dương Quá, còn Dương Quá chỉ một lòng yêu Tiểu Long Nữ, tuy buồn vì mối tình đơn phương nhưng khác với tình yêu ích kỷ của chị mình dành cho Dương Quá, trong lòng Quách Tương thật tâm mong Dương Quá và Tiểu Long Nữ có thể sống hạnh phúc bên nhau.
Lục Vô Song
Là thiên kim tiểu thư của Lục gia trang, sau vụ tàn sát gia đình,
Lục Vô Song may mắn sống sót, cô được Lý Mạc Sầu nhận làm đệ tử.
Lục Vô Song biến thành một con người tàn ác, trong lòng chất chứa nhiều hận thù. Cô có tình cảm với Dương Quá nhưng chỉ kết tình huynh muội.
Lục Vô Song được gọi là mỹ nữ áo trắng, tuy nhiên, so với Tiểu Long Nữ - một mỹ nhân nổi tiếng với y phục trắng, cô có phần kém sắc hơn.
Lục Vô Song biến thành một con người tàn ác, trong lòng chất chứa nhiều hận thù. Cô có tình cảm với Dương Quá nhưng chỉ kết tình huynh muội.
Lục Vô Song được gọi là mỹ nữ áo trắng, tuy nhiên, so với Tiểu Long Nữ - một mỹ nhân nổi tiếng với y phục trắng, cô có phần kém sắc hơn.
Trình Anh
Mỹ nhân Trình Anh của Thần điêu hiệp lữ có vẻ đẹp trong veo như ngọc
bích. Sắc đẹp của cô được ví như hoa cúc và thanh trúc, hai trong số ‘hoa trung
tứ quân tử’ (4 loại hoa tượng trưng cho người quân tử).
6.Bích huyết kiếm
Ôn Thanh Thanh
Ôn Thanh Thanh là con gái của Hạ Tuyết Nghi và Ôn Nghi. Cô là mỹ
nhân xinh đẹp thứ ba trong Bích huyết kiếm, sau Trần Viên Viên và A Cửu. Cô
là người có tướng mạo xinh đẹp, quyến rũ, đôi mắt long lanh, làn da trắng như
tuyết và đôi môi đỏ, cùng với đó là sự thông minh và rất có khí chất.
A Cửu
A Cửu vốn là Trường Bình công chúa trong lịch sử, nàng có một vẻ đẹp
‘thanh lệ, cao nhã’, làn da trắng, đôi má đỏ hồng, đôi mắt to và sáng.
Nàng
đã gặp và đem lòng yêu mến Viên Thừa Chí. Bản thân Dương Thừa Chí cũng có tình cảm sâu nặng với nàng. Hai người thậm chí đã có những giây phút ôm hôn nhau trên giường của nàng trong một tình
thế oái ăm và thú vị. Tuy nhiên, cha của A Cửu lại chính là kẻ thù giết cha của Dương Thừa Chí. Ngoài ra còn có một Thanh Thanh luôn theo sát.
Cuối truyện, sau khi bị cha chặt đứt một cánh tay, A Cửu đã xuống tóc, xuất gia làm ni cô.
Hà Thiết Thủ
Hà
Thiết Thủ là giáo chủ Ngũ độc giáo. Cô có một cái móc sắt ở tay phải, giống như
tên gọi Thiết Thủ là bàn tay sắt. Cô gặp Viên Thừa Chí và ra sức gây khó dễ cho
chàng. Khi gặp Hạ Thanh Thanh đóng giả nam trang, Hà Thiết Thủ đã yêu cô nên
quyết định phản bội Ngũ độc giáo và rút khỏi kế hoạch ám sát Sùng Trinh[4].
Viên Thừa Chí đã thành công trong việc giúp cô cải tà quy chính và thu nhận cô
làm đệ tử, đổi tên là Hà Dịch Thủ . Cô cũng xuất hiện trong Lộc Đỉnh ký.
7.Phi hồ ngoại truyện
Trình Linh Tố
Đây là một mỹ nhân ít được nhắc đến trong truyện Kim Dung, có lẽ bởi
bản thân tác phẩm Phi hồ ngoại truyện không được đánh giá cao bằng Tiếu ngạo giang hồ, Thiên long
bát bộ, Anh hùng xạ điêu…
Không phải là cô gái sắc nước hương trời, cũng không phải là thiên kim tiểu thư, Linh Tố xuất hiện dưới bộ dạng của một cô bé nhà quê mồ côi, mặt xanh xao, tóc vàng hoe, ốm nhom, gầy guộc.
Tuy nhiên, cô vẫn được yêu quý bởi nét đẹp trong tính cách, đó là sự thông minh sâu sắc và không ồn ào, sự khoan dung độ lượng, thấu hiểu tâm lý người khác.
Không phải là cô gái sắc nước hương trời, cũng không phải là thiên kim tiểu thư, Linh Tố xuất hiện dưới bộ dạng của một cô bé nhà quê mồ côi, mặt xanh xao, tóc vàng hoe, ốm nhom, gầy guộc.
Tuy nhiên, cô vẫn được yêu quý bởi nét đẹp trong tính cách, đó là sự thông minh sâu sắc và không ồn ào, sự khoan dung độ lượng, thấu hiểu tâm lý người khác.
Miêu Nhược Lan
Là con gái của Kim Diện Phật Miêu Nhân Phụng và Nam Lan. Nhược Lan
sinh ra, lớn lên thì mẹ bỏ rơi, được cha nuôi nấng. Bản thân cô từng giận mẹ đã
bỏ mình.
Miêu Nhược Lan là một trong ít các nhân vật chính trong các tác phẩm của Kim Dung không biết võ nghệ. Cô nương họ Miêu xinh đẹp, dịu dàng, thông minh, tài hoa. Miêu Nhược Lam và Hồ Nhất Đao đã tạo nên một cuộc tình đẹp nhất trong Tuyết sơn phi hồ.
Miêu Nhược Lan là một trong ít các nhân vật chính trong các tác phẩm của Kim Dung không biết võ nghệ. Cô nương họ Miêu xinh đẹp, dịu dàng, thông minh, tài hoa. Miêu Nhược Lam và Hồ Nhất Đao đã tạo nên một cuộc tình đẹp nhất trong Tuyết sơn phi hồ.
Viên Tử Y
Viên Tử Y là cô bạn nhỏ mới 16 tuổi của tiểu
anh hùng Hồ Phỉ trong Tuyết Sơn Phi Hồ (Lãnh nguyệt bảo đao). Cô gái này có lý
lịch rất hồ đồ, luôn luôn hiện diện cạnh Hồ Phỉ trong suốt con đường hai người
hành hiệp cứu đời, thông minh và giàu tri thức. Ngay cái tên của cô cũng rất mơ
hồ: cô xưng họ Viên, chuyên mặc áo tía nên tác giả gọi luôn tên cô là Viên Tử
Y. Thực sự, Viên Tử Y là cô gái bất hạnh. Mẹ cô là người phụ nữ trong trắng, đã
bị một gã đạo đức giả trong giới giang hồ cưỡng hiếp rồi bỏ trốn. Gã giang hồ
đó đã khéo léo che dấu lý lịch, trở thành con người khả kính, một biểu tượng của
đạo đức võ lâm Trung Hoa. Hồ Phỉ và Viên Tử Y cùng chung mục đích: muốn lột mặt
nạ con người đạo đức giả ấy. Hồ Phỉ muốn giết hắn nhưng Viên Tử Y lại cứu hắn.
Chẳng lẽ cô lại dễ dàng chấp nhận cho bạn mình giết cha mình mặc dầu người ấy
chẳng ra gì
Bi kịch trong đời Viên Tử Y vẫn là bi kịch tình- hiếu nhưng xét ra một góc độ cấu trúc tiểu thuyết, bi kịch này được xây dựng khác hẳn với những tình huống của Triệu Minh và Tiểu Siêu với chàng Trương Vô Kỵ. Cuối tác phẩm Lãnh nguyệt bảo đao, Viên Tử Y chia tay Hồ Phỉ ra đi. Tôi bầu cô làm đại mỹ nhân thứ chín nhưng chẳng biết cô đi về đâu giữa mênh mông bảy tỷ con người.
Bi kịch trong đời Viên Tử Y vẫn là bi kịch tình- hiếu nhưng xét ra một góc độ cấu trúc tiểu thuyết, bi kịch này được xây dựng khác hẳn với những tình huống của Triệu Minh và Tiểu Siêu với chàng Trương Vô Kỵ. Cuối tác phẩm Lãnh nguyệt bảo đao, Viên Tử Y chia tay Hồ Phỉ ra đi. Tôi bầu cô làm đại mỹ nhân thứ chín nhưng chẳng biết cô đi về đâu giữa mênh mông bảy tỷ con người.
Nam Lan
Giá như Nam Lan là một người trong chốn giang hồ thì nàng sẽ vô cùng
kiêu hãnh được làm vợ Miêu Nhân Phượng, một cao thủ tuyệt đỉnh đương thời. Buồn thay, nàng chỉ là một thiên kim tiểu thư
từ bé chỉ quen sống trong phong gấm rủ là. Cả đời nàng chưa dám giết con sâu
cái kiến, cho nên cõi giang hồ đầy những tranh chấp đẫm máu đối với nàng là một
thế giới hãi hùng. Nàng chỉ muốn sống một đời êm ấm “bên anh đọc sách, bên nàng
quay tơ”, trong đó vợ chồng sẽ cùng nhau xướng họa thật ý hợp tâm đầu. (...)
Những rạn nứt trong lòng nàng ngày thêm trầm trọng, cho dẫu khi đứa con gái xinh xắn Miêu Nhược Lan đã ra đời. Nàng cứ âm thầm khao khát một sự cảm thông dịu dàng. Dưới mắt nàng, vị ân nhân anh hùng ngày xưa chỉ còn là một gã võ phu thô lỗ, chỉ biết mê muội với võ công mà không hề quan tâm đến những khao khát thầm kín và tế nhị trong tâm hồn phụ nữ. Nếu Thượng Đế ban cho ta một trái tim nhạy cảm để ta tìm thấy hạnh phúc ngọt ngào trong những rung động tinh tế nhất, thì trái tim đó cũng thường là cơn lốc vô tình cuốn ta vào những khổ lụy đam mê. (...)
Miêu Nhân Phượng thì thô lỗ cục mịch như anh nông dân, chẳng có chút gì là “phượng” cả; còn Điền Quy Nông thì phong tư tuấn nhã như loài lân phượng, hoàn toàn khác hẵn với chữ “nông”. Như một kẻ lữ hành cô độc giữa sa mạc gặp được ốc đảo, Nam Lan tìm thấy nơi phong cách ngọt ngào quyến rũ của Điền Quy Nông cả một giấc mộng thiên đường. Nàng thầm trách con tạo sao trớ trêu không để cho người cứu mình là Điền Quy Nông, mà lại là Miêu Nhân Phượng. Đến một buổi chiều kia, khi Điền Quy Nông cài lên tóc nàng một cành thoa lóng lánh là nàng quyết định dứt bỏ tất cả để trốn theo Điền Quy Nông. Nàng bỏ cả đứa con gái Miêu Nhược Lan, chỉ vì nó là con của Miêu Nhân Phượng chứ không phải là con của Điền Quy Nông!....
Những rạn nứt trong lòng nàng ngày thêm trầm trọng, cho dẫu khi đứa con gái xinh xắn Miêu Nhược Lan đã ra đời. Nàng cứ âm thầm khao khát một sự cảm thông dịu dàng. Dưới mắt nàng, vị ân nhân anh hùng ngày xưa chỉ còn là một gã võ phu thô lỗ, chỉ biết mê muội với võ công mà không hề quan tâm đến những khao khát thầm kín và tế nhị trong tâm hồn phụ nữ. Nếu Thượng Đế ban cho ta một trái tim nhạy cảm để ta tìm thấy hạnh phúc ngọt ngào trong những rung động tinh tế nhất, thì trái tim đó cũng thường là cơn lốc vô tình cuốn ta vào những khổ lụy đam mê. (...)
Miêu Nhân Phượng thì thô lỗ cục mịch như anh nông dân, chẳng có chút gì là “phượng” cả; còn Điền Quy Nông thì phong tư tuấn nhã như loài lân phượng, hoàn toàn khác hẵn với chữ “nông”. Như một kẻ lữ hành cô độc giữa sa mạc gặp được ốc đảo, Nam Lan tìm thấy nơi phong cách ngọt ngào quyến rũ của Điền Quy Nông cả một giấc mộng thiên đường. Nàng thầm trách con tạo sao trớ trêu không để cho người cứu mình là Điền Quy Nông, mà lại là Miêu Nhân Phượng. Đến một buổi chiều kia, khi Điền Quy Nông cài lên tóc nàng một cành thoa lóng lánh là nàng quyết định dứt bỏ tất cả để trốn theo Điền Quy Nông. Nàng bỏ cả đứa con gái Miêu Nhược Lan, chỉ vì nó là con của Miêu Nhân Phượng chứ không phải là con của Điền Quy Nông!....
8.Thư kiếm ân cừu lục
Hoắc Thanh Đồng
Hoắc Thanh Đồng là nhân vật nữ chính của Thư kiếm ân cừu lục, cô có biệt hiệu là Thúy vũ hoàng
sam (do cô thường mặc chiếc áo màu vàng với lông vũ màu xanh gắn trên đầu).
Hoắc Thanh Đông là một thiếu nữ người Hồi có trí thông mình hơn người và là đệ tử của Thiên Sơn Song.
Hoắc Thanh Đồng cũng là một mỹ nhân chịu nhiều đau khổ trong tình yêu, cô ôm trong lòng mối tình dành cho Trần Gia Lạc, khi biết Gia Lạc hết lòng yêu Hương Hương công chúa – em gái của Hoắc Thanh Đồng.
Hoắc Thanh Đông là một thiếu nữ người Hồi có trí thông mình hơn người và là đệ tử của Thiên Sơn Song.
Hoắc Thanh Đồng cũng là một mỹ nhân chịu nhiều đau khổ trong tình yêu, cô ôm trong lòng mối tình dành cho Trần Gia Lạc, khi biết Gia Lạc hết lòng yêu Hương Hương công chúa – em gái của Hoắc Thanh Đồng.
Hương Hương công chúa
Hương Hương công chúa là em gái của ‘Thúy vũ hoàng sam’ Hoắc Thanh
Đồng. Trong số những mỹ nhân của mình, nhà văn Kim Dung có vẻ ưu ái Hương Hương
công chúa khi dành tất cả những câu chữ mỹ miều nhất để miêu tả nàng.
Trong tác phẩm Thư kiếm ân cừu lục, Trần Gia Lạc yêu Hương Hương công chúa không chỉ là con người nàng, mà còn vì vẻ đẹp huyền ảo như trăng in đáy nước, hoa nở trong gương. Và rất nhiều khán giả nam đã xem hình ảnh Hương Hương công chúa như ‘người tình trong mộng’.
Trong tác phẩm Thư kiếm ân cừu lục, Trần Gia Lạc yêu Hương Hương công chúa không chỉ là con người nàng, mà còn vì vẻ đẹp huyền ảo như trăng in đáy nước, hoa nở trong gương. Và rất nhiều khán giả nam đã xem hình ảnh Hương Hương công chúa như ‘người tình trong mộng’.
Lý Nguyên Chỉ
Lý Nguyên Chỉ là con gái của đề
đốc Triết Giang Lý Khả Tú. Cô cãi lại lệnh cha, tham gia tổ chức phản
nghịch vì cô trót yêu thương Dư Ngư Đồng, đương gia thứ mười bốn của Hồng Hoa
hội. Thế nhưng Dư Ngư Đồng không quan tâm đến tình yêu của cô. Lý Nguyên
Chỉ chuyển sang giả vờ lãnh đạm với Dư Ngư Đồng. Quả nhiên “con lừa ngoan cố”
họ Dư bước lùi ngược hướng, đâm ra yêu mến cô.
9.Ỷ thiên đồ long ký
Triệu Mẫn
Triệu Mẫn, tên thật là Minh Minh Đặc Mục Nhĩ, là cành vàng lá ngọc
trong phủ Nhữ Dương Vương. Nàng sở hữu sắc đẹp tuyệt trần, thông minh tài trí,
mưu mẹo hơn người, võ công rất giỏi nhưng vì sinh ra trong nhung lụa nên tính cách
rất ngang bướng, tự kiêu và ích kỷ trong chuyện tình cảm.
Ban đầu, Triệu Mẫn là người thủ đoạn tàn nhẫn, tuy nhiên, sau khi có tình cảm sâu nặng với Trương Vô Kỵ, Triệu Mẫn đã thay đổi hoàn toàn. Vì Vô Kỵ, Triệu Mẫn đã chấp nhận từ bỏ thân phận, cũng chẳng còn thấy một Quận chúa độc ác, tai quái mà chỉ còn là một nàng Triệu Mẫn hiền lành, thông minh, yêu thương sâu sắc và hết mình.
Ban đầu, Triệu Mẫn là người thủ đoạn tàn nhẫn, tuy nhiên, sau khi có tình cảm sâu nặng với Trương Vô Kỵ, Triệu Mẫn đã thay đổi hoàn toàn. Vì Vô Kỵ, Triệu Mẫn đã chấp nhận từ bỏ thân phận, cũng chẳng còn thấy một Quận chúa độc ác, tai quái mà chỉ còn là một nàng Triệu Mẫn hiền lành, thông minh, yêu thương sâu sắc và hết mình.
Chu Chỉ Nhược
Chu Chỉ Nhược là trưởng môn nhân đời thứ tư của phái Nga My. Chu
Chỉ Nhược hoa dung nguyệt mạo, yêu Trương Vô Kỵ nhưng vì bị sư phụ là Diệt Tuyệt
sư thái bắt thề độc, đồng thời kết hợp với lòng ghen tuông khi Trương Vô Kỵ yêu
Triệu Mẫn nên liên tục tìm cách hãm hại chàng. Cô là nhân vật kiệt xuất của
phái Nga My và luyện thành Cửu âm chân kinh được giấu trong Ỷ thiên kiếm.
Ân Ly
Ở tuổi 12, Ân Ly đã là một cô bé có khuôn mặt xinh xắn, đôi mắt
long lanh như mặt nước hồ mùa thu. Khi lớn lên, vì luyện môn võ công âm độc
Thiên Thù Vạn Độc Thủ mà dung mạo của cô bị hủy hoại, khuôn mặt sưng vù, cực kỳ
xấu xí.
ó người đánh giá Ân Ly là nhân vật có tính cách khá điên khùng.
Người ta có thể nhìn thấy ở cô một sự cứng rắn pha chút manh động khi dám giết
chết mẹ kế chỉ bởi vì bà ta được cha cô sủng ái, rồi cũng chỉ bởi vì anh chàng
Tăng A Ngưu mà cô hạ sát Chu Cửu Chân.
Thế nhưng bên ngoài vẻ tà giáo manh động ấy của cô, người ta còn thấy một tâm hồn trong sáng, một trái tim tình si, một tình cảm chân thành và bất diệt mà cô dành cho Trương Vô Kỵ.
Thế nhưng bên ngoài vẻ tà giáo manh động ấy của cô, người ta còn thấy một tâm hồn trong sáng, một trái tim tình si, một tình cảm chân thành và bất diệt mà cô dành cho Trương Vô Kỵ.
Tiểu Chiêu
Là cô gái mang trong mình hai huyết thống Hán tộc và Ba Tư, Tiểu
Chiêu được thừa hưởng những nét đẹp của cả cha và mẹ, ở tuổi 15, Tiểu Chiêu đã
như một bông hoa đẹp rực rỡ.
Trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký, Tiểu Chiêu là cô gái xinh đẹp nhất và cũng là người có số phận đau khổ nhất. Cô cũng là người con gái thông minh, kiến thức võ học uyên thâm và rất có bản lĩnh
Trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký, Tiểu Chiêu là cô gái xinh đẹp nhất và cũng là người có số phận đau khổ nhất. Cô cũng là người con gái thông minh, kiến thức võ học uyên thâm và rất có bản lĩnh
Ân Tố Tố
Ân Tố Tố là con gái của Bạch Mi Ưng Vương - Ân Thiên Chính. Sau
khi lưu lạc trên hoang đảo, cô kết hôn cùng Trương Thúy Sơn - đệ tử phái Võ
Đang. Vì không muốn tiết lộ tung tích người anh kết nghĩa Tạ Tốn, Trương
Thúy Sơn đã tự sát. Quá đau khổ trước cái chết của chồng, Tố Tố cũng tự sát chết
theo ngay sau đó. Chính cái chết bất ngờ của vợ chồng này đã làm nảy sinh nhiều
sóng gió cho võ lâm sau này.
Kỷ Hiểu
Phù
Kỷ Hiểu Phù con gái yêu của Kỷ lão anh hùng,
đồng thời là đệ tử yêu quý của sư phụ Diệt Tuyệt phái Nga My. Một lần Kỷ Hiểu
Phù được sư phụ phái đi công chuyện tìm hiểu về thanh đao Đồ Long, đã gặp gỡ
Dương Tiêu, anh chàng nổi tiếng trăng hoa (cùng với Phạm Dao được mệnh danh là
Tiêu Dao mỹ nam tử) này lần đầu gặp Hiểu Phù đã say mê vô cùng và như tìm thấy
được tình yêu đích thực của mình.
Dương Tiêu yêu Hiểu Phù thật lòng và đã thề
rằng cả đời về sau chỉ có cô thôi. Hiểu Phù sau này đã mang thai và sinh ra một cô con gái giống cô như đúc, vốn là con
của Dương Tiêu, đặt tên là Dương Bất Hối. Dương Bất Hối ý muốn nói là Kỷ Hiểu
Phù không bao giờ hối hận khi yêu Dương Tiêu. Chính tà bất chung đạo, tuy rằng
họ yêu nhau nhưng lại đứng về 2 phe quá đối lập, chỉ vì không chịu nghe lời sư
phụ đi giết Dương Tiêu, Hiểu Phù đã chấp nhận chọn cái chết bởi một chưởng vào đỉnh
đầu do chính sư phụ của mình ra tay.
Dương Bất Hối
Dương Bất
Hối là 1 con người có cá tính, mạnh mẽ, đầy sức sống, cứng đầu, bướng bỉnh
nhưng dám nghĩ dám làm, dám yêu dám hận. Cô là con gái của Dương Tiêu và Kỷ Hiểu Phù. Chuyện tình cha
mẹ cô lắm trắc trở, bị ngăn cấm rất nhiều, tuy vậy cô vẫn được sinh ra và được
Hiểu Phù đặt tên là Bất Hối, ý nói mẹ cô đến chết cũng không hối hận vì đã gặp
cha cô. Về Dương Tiêu thì ông lại không hề hay biết về sự ra đời của cô và lúc
đó ông cũng chưa thật sự biết quý trọng mẹ cô nên cô đã được nuôi dưỡng bởi mẹ.
Đến khi Hiểu Phù bị Diệt Tuyệt sư thái tức giận giết chết vì nghĩ đó là làm
nhục sư môn, trước khi trút hơi thở cuối cùng, Hiểu Phù đã cố gượng mà nhờ Vô
Kỵ đưa Bất Hối đi gặp Dương Tiêu. Bất Hối gặp được cha mình, lúc này Dương Tiêu
mới thấy hối hận vì đã không trân trọng Hiểu Phù, từ đó ông quyết tâm phải nuôi
dạy Bất Hối thật tốt. Nhiều năm trôi qua, Bất Hối giờ đã thành thiếu nữ, 1 lần
cô đã tình cờ gặp được Ân Lê Đình, người yêu mẹ cô năm xưa nhưng không được đáp
lại, lúc đầu cô muốn thay mẹ bù đáp lại nỗi đau mẹ đã gây ra cho ông, nhưng cô
dần đã yêu ông, Ân Lê Đình cũng nhờ gặp được Bất Hối mà vết thương lòng của ông
cũng được hồi phục. Tuy giữa 2 người có sự khác biết về tuổi tác và hơn nữa cha
cô và Ân Lê Đình còn từng là kẻ thù, nhưng nhờ có tình yêu, họ đã vượt qua được
tất cả mà đến với nhau. Về sau, vì cứu Bất Hối, Ân Lê Đình đã bị thương, hi
vọng sống sót vô cùng mỏng manh, tuy thế Bất Hối vẫn quyết tâm cưới ông. Sau đó
Ân Lê Đình mất, Bất Hối tuy vậy cũng như mẹ cô, cô không hề hối hận, thật đúng
với cái tên của mình. Bất Hối còn nói, nếu cô được như Trương chân nhân sống
đến trăm tuổi, cô nhất định là 1 bà lão hạnh phúc, vì cô là Bất Hối.
10.Liên thành quyết
Thủy Sinh
Qua ngòi bút Kim Dung, Thủy Sinh được miêu tả là một mỹ nhân tuổi
đôi mươi, dung mạo xinh đẹp, mặc y phục trắng với dải lụa đỏ cài trên đầu.
Lăng Sương Hoa
Lăng
Sương Hoa là người yêu của Đinh Điển, nàng cũng là con gái của tri phủ Kinh
châu Lăng Thoái Chi, là một người con gái xinh đẹp, dung nhan vô cùng kiều
diễm. Nàng và Đinh Điển yêu nhau tha thiết, cùng thề nguyền sống chết bên nhau.
Đem lòng mình ngỏ với cha, Lăng Thoái Chi dù không đồng ý nhưng vì muốn đoạt
được bí kíp để tìm kiếm kho tàng nên đã giả vờ đồng ý. Sau đó hắn ta ác độc
dùng hoa xuân thủy bích ba để hạ độc Đinh Điển nhằm chiếm lấy Thần chiếu kính.
Sương Hoa vì muốn trọn tình với Đinh Điển mà tự hủy hoại nhan sắc của mình,
nàng đã dùng dao rạch chằng chịt hàng chục nhát. Hàng ngày, nàng ở trên lầu
cao, luôn đặt một chậu hoa tươi để cho Đinh Điển ở trong lao tù có thể thấy
được và biết rằng nàng luôn nhớ tới chàng. Ước nguyện lớn nhất đời của Sương
Hoa là sau khi nàng chết đi, có thể được hợp táng cùng với Đinh Điển để có thể
trọn đời bên nhau, mãi mãi không chia lìa.
Thích Phương
Thích
Phương là con gái của Thích Trường Phát, sư muội và là thanh mai trúc mã với
Địch Vân. Ai cũng tưởng nàng sẽ lấy anh chàng nông chân mộc mạc chất phác chân
thành đầy tài năng này, nhưng về sau nàng lại lấy con trai của sư thúc mình là
Vạn Khuê, một hào hoa lãng tử nhưng tâm tính hẹp hòi, đọc cặp đôi này tưởng
chừng như nhìn thấy 3 người Lâm Bình Chi_Nhạc Linh San_Lệnh Hồ Xung, nàng quyết
chọn Vạn Khuê, hiểu lầm Địch Vân
sau những âm mưu của Vạn Khuê, vì thèm muốn Thích Phương mà bày mưu hãm hại
Địch Vân. Y dàn xếp cho ra chuyện Địch Vân vừa giấu của ăn cắp, vừa hãm hiếp
một người thiếp của Vạn Chấn Sơn. Địch Vân liền bị bắt ra quan phủ, chịu nhiều
cực hình sau đó do không nhận tội nên bị tống giam....sau khi nghĩ cha mình đã
chết nàng một lòng một dạ sống và chăm lo hết mực cho Vạn Khuê, nàng cùng Vạn
Khuê Không Tâm Thái 3 người sống cuộc sống gia đình hạnh phúc. Cho đến khi nàng
biết cha mình bị Vạn Chấn Sơn âm mưu sát hại...phát hiện bí mật bao lâu nay cha
con Vạn Chấn Sơn muốn tìm đó là cuốn Liên Thành Kiếm Pháp đang ở trong tay
nàng...họa phước khó lường nàng bị cha con Vạn Chấn Sơn bắt trói định cũng giết
nàng chôn trong vách tường như đã từng làm với Thích Trường Phát, đúng lúc Địch
Vân xuất hiện và cứu nàng, thay vào vị trí đó cha con Vạn Chấn Sơn bị giam vào
vách tường...nhưng ko trét vôi lại...Thích Phương thương chồng mà quay lại cứu
chồng...cũng như Nhạc Linh San, nàng có kết cục bi thảm, bị chính tay phu quân
mình giết chết, hơi thở thoi thóp giao con cho Địch Vân cùng lời hối hận sau cùng...
11.Hiệp Khách Hành
A Tú
Bạch A Tú là con gái của Bạch Vạn Kiếm, cháu nội
của Bạch Tự Tại, chưởng môn phái Tuyết Sơn. Năm 12 tuổi, cô bị một tên mặt trắng
là Thạch Trung Ngọc cởi hết áo quần, cột tay chân toan dở trò đồi bại nhưng rồi
được tác giả Kim Dung cứu vớt, cho người đuổi đánh kẻ đồi bại chạy trốn. Ấy thế
mà A Tú giàu lòng tự trọng đã gieo mình xuống vực sâu của núi Tuyết Sơn để rửa
nhục cho mình. Nội một hành động đó cũng đủ chứng tỏ cô cương liệt và vượt xa
những người phụ nữ khác. Khi mọi người bắt được Thạch Phá Thiên mà cứ yên chí đấy
là tên phản đồ, tên dâm tặc Thạch Trung Ngọc. Thì chỉ có đôi mắt thơ ngây của Bạch
A Tú mới nhìn ra được: "Vị đại ca này không phải là tên phản tặc ấy".
A Tú đã có cái nhìn thơ ngây, đạt đến tận cùng bản chất của sự vật, cái trực
giác tuyệt đối đúng mà những người lớn, đến cả Mẫn Nhu - mẹ đẻ Thạch Phá Thiên
- cũng không có được.
Tuy chỉ 15, 16 tuổi nhưng cô đã tự khẳng định mình là một nhân vật trí tuệ tuyệt vời, biết nhìn xa trông rộng.Thấy bà nội mình dạy cho Sử Ức Đao (tên mới đặt của Thạch Phá Thiên) học Kim Ô đao pháp, Bạch A Tú đã trầm ngâm suy nghĩ. Thử hỏi cha cô là Bạch Vạn Kiếm (đánh ra chục ngàn thế kiếm) làm sao chống chọi nổi với anh bạn Sử Ức Đao (sử dụng một trăm nghìn thế đao). Phái của nhà cô là phái Tuyết Sơn (núi tuyết) mà đánh nhau với phái Kim Ô (mặt trời) thì chỉ có tan tành vì mặt trời lên tỏa sức nóng thì núi tuyết phải chảy tan thành nước. Hơn nữa, đao pháp của anh bạn nhỏ Thạch Phá Thiên toàn là những chiêu thức khắc tinh của kiếm pháp phái Tuyết Sơn của cha và ông cô. Chính vì nhìn ra những điều ấy mà Bạch A Tú đã xin anh bạn nhỏ ngày sau dung tha cho ông nội và cha của mình và dạy cho anh bạn nhỏ chiêu Bàng xao trắc kích : chém bên trái một đao, bên phải một đao, trên một đao, dưới một đao rồi ghìm đao dứng lại khen ngợi địch thủ một câu rồi đề nghị địch thủ bãi chiến để bảo toàn danh dự cho địch thủ. Thạch Phá Thiên làm đúng như "giáo khoa" của cô bạn gái; anh thắng tất cả mọi người nhưng những địch thủ của anh vẫn mang ơn anh về thái độ rộng lượng, tâm hồn nhân ái.
Mười sáu tuổi, A Tú tiễn Thạch Phá Thiên và ông mình ra biển để nghiên cứu pho võ công Hiệp Khách Hành. Cô ước hẹn với chàng trai: nếu anh không trở lại, cô sẽ gieo mình xuống biển sâu. Và như trong một kịch bản hoàn chỉnh nhất của tiểu thuyết phương Đông, Thạch Phá Thiên đã trở lại, kịp thời cứu cô bạn của mình từ trên cao rơi xuống lòng biển cả. Tình yêu của họ đi về đâu tác giả không nói đến nữa. Ông để cho chúng ta tưởng tượng...Tôi tưởng tượng ra chuyện họ cưới nhau; Kim Ô cùng Tuyết Sơn vẫn tồn tại, chẳng ai phải sử ức đao và cũng chẳng ai phải sử bạch vạn kiếm. Chính A Tú là biểu tượng của khát vọng hóa giải hận thù, nghi kỵ, phân biệt. Cô xứng đáng được ngồi vào hàng ghế danh dự của thập đại mỹ nhân.
Tuy chỉ 15, 16 tuổi nhưng cô đã tự khẳng định mình là một nhân vật trí tuệ tuyệt vời, biết nhìn xa trông rộng.Thấy bà nội mình dạy cho Sử Ức Đao (tên mới đặt của Thạch Phá Thiên) học Kim Ô đao pháp, Bạch A Tú đã trầm ngâm suy nghĩ. Thử hỏi cha cô là Bạch Vạn Kiếm (đánh ra chục ngàn thế kiếm) làm sao chống chọi nổi với anh bạn Sử Ức Đao (sử dụng một trăm nghìn thế đao). Phái của nhà cô là phái Tuyết Sơn (núi tuyết) mà đánh nhau với phái Kim Ô (mặt trời) thì chỉ có tan tành vì mặt trời lên tỏa sức nóng thì núi tuyết phải chảy tan thành nước. Hơn nữa, đao pháp của anh bạn nhỏ Thạch Phá Thiên toàn là những chiêu thức khắc tinh của kiếm pháp phái Tuyết Sơn của cha và ông cô. Chính vì nhìn ra những điều ấy mà Bạch A Tú đã xin anh bạn nhỏ ngày sau dung tha cho ông nội và cha của mình và dạy cho anh bạn nhỏ chiêu Bàng xao trắc kích : chém bên trái một đao, bên phải một đao, trên một đao, dưới một đao rồi ghìm đao dứng lại khen ngợi địch thủ một câu rồi đề nghị địch thủ bãi chiến để bảo toàn danh dự cho địch thủ. Thạch Phá Thiên làm đúng như "giáo khoa" của cô bạn gái; anh thắng tất cả mọi người nhưng những địch thủ của anh vẫn mang ơn anh về thái độ rộng lượng, tâm hồn nhân ái.
Mười sáu tuổi, A Tú tiễn Thạch Phá Thiên và ông mình ra biển để nghiên cứu pho võ công Hiệp Khách Hành. Cô ước hẹn với chàng trai: nếu anh không trở lại, cô sẽ gieo mình xuống biển sâu. Và như trong một kịch bản hoàn chỉnh nhất của tiểu thuyết phương Đông, Thạch Phá Thiên đã trở lại, kịp thời cứu cô bạn của mình từ trên cao rơi xuống lòng biển cả. Tình yêu của họ đi về đâu tác giả không nói đến nữa. Ông để cho chúng ta tưởng tượng...Tôi tưởng tượng ra chuyện họ cưới nhau; Kim Ô cùng Tuyết Sơn vẫn tồn tại, chẳng ai phải sử ức đao và cũng chẳng ai phải sử bạch vạn kiếm. Chính A Tú là biểu tượng của khát vọng hóa giải hận thù, nghi kỵ, phân biệt. Cô xứng đáng được ngồi vào hàng ghế danh dự của thập đại mỹ nhân.
Đinh Đinh Đang Đang
Đinh Đang (hay còn gọi là Đinh Đinh Đang
Đang) là nhân vật nữ quan trọng trong tiểu thuyết Hiệp Khách Hành của nhà văn Kim Dung.
Trong một lần lang thang bỏ trốn khỏi môn phái, Thạch Trung Ngọc (nhân vật nam trong truyện) nảy sinh tình cảm, hẹn ước với một cô gái tên là Đinh
Đang, cháu gái của một nhân vật kỳ quái và tàn ác
tên là Đinh Bất Tam. Khi nhìn thấy Thạch Phá Thiên (nhân vật chính trong truyện) ở bang Trường Lạc, cô đã nhầm đây là người yêu của mình, nên hàng đêm
mang rượu quý vào cho chàng
chữa bệnh, dưỡng thương và rủ chàng đi trốn.
Thấy nàng xinh đẹp, có tình cảm với mình (vì lầm tưởng là Thạch Trung Ngọc), hơn nữa tính tình lại ngây thơ, thật thà, nên Thạch Phá Thiên đã đồng ý bái lạy trời đất, kết hôn với Đinh Đang. Tuy nhiên, đêm động phòng hoa chúc không thành, do lời cầu khẩn của các lão nhân đến đề nghị Thạch Phá Thiên quay lại bang Trường Lạc vì chàng đang là chưởng môn phái và có việc cần giải quyết.
Trở lại Trường Lạc, Thạch Phá Thiên bị nhóm Bạch Vạn Kiếm phái Tuyết Sơn bắt mang về Tuyết Sơn trị tội (do hành vi cưỡng hiếp một cô gái tên là A Tú). Trên đường đi, Đinh Bất Tam nhận lời cầu khẩn của cháu gái Đinh Đang đã cứu Thạch Phá Thiên. Nhưng sau đó do chê Thạch Phá Thiên ngốc nghếch và không biết võ công, ông ta định giết chàng, thì Đinh Đang nhanh tay quăng Thạch Phá Thiên xuống sông để giải cứu, vô tình đưa Thạch Phá Thiên lên hoang đảo gặp Sử Tiểu Thúy và Bạch A Tú.
Thấy nàng xinh đẹp, có tình cảm với mình (vì lầm tưởng là Thạch Trung Ngọc), hơn nữa tính tình lại ngây thơ, thật thà, nên Thạch Phá Thiên đã đồng ý bái lạy trời đất, kết hôn với Đinh Đang. Tuy nhiên, đêm động phòng hoa chúc không thành, do lời cầu khẩn của các lão nhân đến đề nghị Thạch Phá Thiên quay lại bang Trường Lạc vì chàng đang là chưởng môn phái và có việc cần giải quyết.
Trở lại Trường Lạc, Thạch Phá Thiên bị nhóm Bạch Vạn Kiếm phái Tuyết Sơn bắt mang về Tuyết Sơn trị tội (do hành vi cưỡng hiếp một cô gái tên là A Tú). Trên đường đi, Đinh Bất Tam nhận lời cầu khẩn của cháu gái Đinh Đang đã cứu Thạch Phá Thiên. Nhưng sau đó do chê Thạch Phá Thiên ngốc nghếch và không biết võ công, ông ta định giết chàng, thì Đinh Đang nhanh tay quăng Thạch Phá Thiên xuống sông để giải cứu, vô tình đưa Thạch Phá Thiên lên hoang đảo gặp Sử Tiểu Thúy và Bạch A Tú.
Về sau, khi phát hiện ra Thạch Phá Thiên không phải là Thạch Trung Ngọc, Đinh Đang đã tức giận tát chàng và gọi là đồ lừa đảo. Sau đó nàng lập mưu đưa Thạch Phá Thiên thế chỗ Thạch Trung Ngọc - đi chịu hình phạt, rồi một lòng đi theo Thạch
Trung Ngọc.
Nhìn chung, Đinh Đang là một cô gái xinh đẹp, thông minh, nhưng có phần láu lỉnh, độc ác và bản tính chỉ thích vẻ hào nhoáng bề ngoài. Chính vì vậy mà cô yêu tha thiết Thạch Trung Ngọc dù biết đây là một anh chàng sở khanh, xấu nết. Vì muốn bảo vệ người yêu của mình, Đinh Đang đã không ngại dùng những thủ đoạn xấu xa để lừa gạt, ám toán người khác. Tuy nhiên, nàng cũng có công cứu mạng Thạch Phá Thiên.
Nhìn chung, Đinh Đang là một cô gái xinh đẹp, thông minh, nhưng có phần láu lỉnh, độc ác và bản tính chỉ thích vẻ hào nhoáng bề ngoài. Chính vì vậy mà cô yêu tha thiết Thạch Trung Ngọc dù biết đây là một anh chàng sở khanh, xấu nết. Vì muốn bảo vệ người yêu của mình, Đinh Đang đã không ngại dùng những thủ đoạn xấu xa để lừa gạt, ám toán người khác. Tuy nhiên, nàng cũng có công cứu mạng Thạch Phá Thiên.
Thị Kiếm
Thị Kiếm
là một tiểu nô tỳ của Trường Lạc Bang được Bối Hải Thạch phân công hầu hạ Thạch
Trung Ngọc (Thạch Phá Thiên)
Khi gặp
Cẩu Tạp Chủng, Thị Kiếm cho rằng Thạch Phá Thiên bị tẩu hỏa nhập ma nên quên mất quá khứ, cứ đề phòng các tật xấu
của Thạch Phá Thiên xuất hiện nơi chàng. Sau này, Thị Kiếm có cảm tình với Cẩu
Tạp Chủng
Cuối
cùng Thị Kiếm bị Đinh Đinh Đang Đang giết chết vì
ngăn cô ta đi khuyên Cẩu Tạp Chủng thế thân cho Thạch Trung Ngọc rồi bày hiện
trường đổ tội cho Cẩu Tạp Chủng. Còn trong
bản phim Hiệp khách hành (2002) thì cô chỉ bị điểm huyệt và được Cẩu Tạp Chủng cứu....
Nguồn vtc.vn; news.zing.vn; bacsiletrungngan.wordpress.com;
vietkiemhiep.blogspot.com; yume.vn; blog.zing.vn (blog của Lukas, blog của Đại Hiệp Truyện, blog của Nguyễn Hồng Thanh); "Nam Lan: Bến bờ ảo vọng" - Huỳnh Ngọc
Chiến; khampha.vn; hcm.24h.com.vn; mientaongo.net; baomoi.com; tuhientrang.wikia.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét