Khoảng năm Khai Nguyên (713-741), thái giám Cao Lực Sĩ xuất sứ đi Phúc Kiến, Quảng Đông, thấy nàng tư dung đẹp đẽ nên tuyển vào cung phục vụ Đường Huyền Tông, được vua hết mực sủng ái.
Giang Thái Bình rất thích hoa mai, nên ngoài nơi ở trồng rất nhiều, mỗi phi hoa mai nở thường tới ngắm hoa và lưu luyến, nên Đường Huyền Tông mới đặt tên là Mai phi. Mai phi không chỉ đẹp mà còn biểu diễn khúc múa "Kinh hồng vũ" rất được Đường Huyền Tông yêu mến (theo khảo chứng của Vương Khắc Phân thì "Kinh hồng vũ" có thể là một bài múa miêu tả chim hồng nhạn bay lượn).
Mai Phi vốn được vua sủng ái nhưng sau khi Dương Quý Phi vào cung và được sủng ái thì rất ghen tuông, vì vậy dù rất thương Mai Phi quan hệ giữa vua và nàng chỉ là lén lút. Một lần nghĩ thương Mai Phi, vua bí mật tặng nàng 10 đấu ngọc. Nàng không nhận mà làm bài thơ gửi vua. Vua đặt tên cho bài này là "Nhất hộc châu" (1 hộc bằng 10 đấu).
Một hộc châu (Người dịch: Trần Phò)
Lá liễu đôi mày lâu chẳng vẽ
Tàn trang hoà lệ thấm khăn hồng
Trường Môn là phận người quên lãng
Hà tất trân châu, sợ quạnh không
Nguồn thivien.net
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét